Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

 

 Tu sĩ ở tứ phương lần lượt thở dài, Táng Hải huyết sắc bắt đầu hiện lên cảnh tượng đẫm máu rồi.  

 

Tiếng gào thét, tiếng thở dài và cả từng tiếng nói lãnh đạm đan xen vang vọng khắp Táng Hải.  

 

Diệp Thành bước ra, hắn lột bỏ lớp hắc bào, bay vào hư thiên kéo theo sự chú ý của tất cả mọi người.  

 

Đó là tu sĩ cảnh giới Hoàng thần bí!  

 

Còn dám đến đây!  

 

Không biết tử cục là gì sao? Tên tiểu tử này điên rồi sao?  

 

Sự xuất hiện của Diệp Thành khiến tứ phương xôn xao, tiếng kinh ngạc hình thành cả làn sóng.  

 

 

 

Thấy là Diệp Thành, thần tử Đại La trên vương toạ đột nhiên đứng dậy, nở nụ cười để lộ ra hai hàm răng trắng sáng lạnh lẽo.  

 

Diệp Thành đứng trên hư thiên với vẻ mặt lặng lẽ, tựa như bức tượng đài được tạc bằng đá.  

 

Tu sĩ bốn phương nhìn mà cảm khái, dũng khí của Diệp Thành khiến bọn họ chấn động, biết rõ là đường cùng mà vẫn tới, dũng khí này chỉ vương giả mới có, mà hắn như một bậc đế vương.  

 

Ầm!  

 

Xung quanh táng hải xuất hiện cao thủ của Đại La Kiếm Tông, hai trăm nghìn tu sĩ bao vây táng hải, bọn chúng đều nhìn Diệp Thành với vẻ lạnh lùng ác độc, khiến thần tử của bọn chúng nổi giận thì phải trả cái giá nên có.  

 

Diệp Thành chẳng thèm quan tâm, chỉ nhìn thẳng vào thần tử Đại La: “Đây là ân oán giữa ngươi và ta, đừng liên luỵ đến những người khác”.  

 

“Ngươi không có tư cách đưa ra điều kiện với ta”, thần tử Đại La nở nụ cười nham hiểm, thậm chí còn có vẻ biến thái, ánh sáng mờ mịt trong mắt mang theo sự tàn bạo và khát máu, lạnh lẽo khiến người ta run sợ.  

 

“Vậy bọn họ có không?”, Diệp Thành đưa ba Chuẩn Thánh đuổi giết phía Đoàn Ngự lúc trước ra.  

 

“Ngươi chán sống rồi”, kẻ mạnh của Đại La Kiếm Tông hừ lạnh, sát khí ngút trời.  

 

“Đừng ép ta phải nổi điên”, Diệp Thành lạnh lùng nói, hắn vẫn nhìn chằm chằm thần tử Đại La: “Thả những người này ra, chúng ta đấu lại một trận, sống chết do trời, ân oán giữa hai ta cũng kết thúc”.  

 

“Được lắm”, thần tử Đại La bước xuống bục cao, đặt chân lên hư thiên, khoé miệng nở nụ cười bỡn cợt nhưng rồi vẫn thả người bị bắt, mục đích của hắn ta đã đạt được, có giết họ hay không cũng không quan trọng, chủ yếu là hắn ta có điều kiêng kỵ, hắn ta không thể không quan tâm đến tính mạng của ba Chuẩn Thánh của Đại La Kiếm Tông trong tay Diệp Thành, nếu không cũng không thể giải thích được với người phía trên.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận