Trên đỉnh núi chỉ còn lại Diệp Thành và đạo thân Kiếm Thần.
Mặc dù là đạo thân, kém xa so với bản thể nhưng ông ta lại mạnh một cách khác thường, khí thế như ngọn núi khổng lồ, có chín phần đạo uẩn của bản thể, sự tồn tại như thế đến Đại Thánh cũng chưa chắc đỡ được một đòn của ông ta.
Diệp Thành mở túi càn khôn Kiếm Thần để lại cho mình ra.
Đúng là Chư Thiên Kiếm Thần, ra tay cực kỳ hào phóng, nguyên thạch không nói, chỉ bí quyển đã nhiều vô số kể, những thứ khác như đan dược lại càng khiến Diệp Thành nhìn hoa cả mắt.
Tuy nhiên điều khiến Diệp Thành ngạc nhiên nhất vẫn là tinh không , gần như bao gồm toàn bộ Chư Thiên Vạn Vực.
Thấy Diệp Thành ngỡ ngàng, đạo thân Kiếm Thần cười khẽ: “Chỉ có bản nguyên Thánh thể, không có thần tàng Thánh thể mà lại giết được một Đại Đế, chiến tích của ngươi còn hơn cả Đế Hoang muôn đời trước”.
“Tiền bối quá khen, là do vãn bối may mắn thôi”, Diệp Thành mỉm cười, cất túi càn khôn đi.
“Ngươi có thần thái của Đại Đế khi còn trẻ, cho dù ông ấy không thể lên ngôi Đế, nhưng thành tựu của ông ấy không hề thua kém Đại Đế và Lục Đạo”, đạo thân Kiếm Thần cười khẽ, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc cảm thán.
“Tiền bối, rốt cuộc Lục Đạo có lai lịch thế nào vậy?”, Diệp Thành vội hỏi.
“Là một người rất kỳ lạ”, đạo thân Kiếm Thần lãnh đạm nói: “Thần trí không rõ ràng lắm, thậm chí là hơi đờ đẫn nhưng lại mạnh kinh người, năm xưa khi Kiếm Thần phong vị Đại Thánh đã đọ sức với ông ta, thua nửa chiêu, ông ta không phải người mà Đại Đế có thể trấn áp”.
“Đờ đẫn, thần trí không rõ”, Diệp Thành lẩm bẩm một mình, càng tin rằng Lục Đạo chính là mình của tương lai, nghịch thiên cải đạo xuyên thời không cũng chắc chắn có liên quan đến Nhược Hi, chỉ là địa điểm giáng xuống hơi sai lệch, vốn nên tới Đại Sở lại không biết vì sao lại tới Chư Thiên Vạn Vực.
“Tiền bối có biết Lục Đạo ở đâu không?”, Diệp Thành nhìn đạo thân Kiếm Thần với vẻ đầy hy vọng.
“Không ai biết”, đạo thân Kiếm Thần khẽ lắc đầu.
“Vậy thì thật đáng tiếc”, Diệp Thành hít sâu một hơi, Lục Đạo cũng xuất quỷ nhập thần như Hồng Trần.
“Tiên Nhãn của ngươi được truyền từ Khương Thái Hư à?”, đạo thân Kiếm Thần hỏi.
“Đúng như tiền bối nói”, Diệp Thành gật đầu.
“Quả nhiên ông ta đã trốn tới Đại Sở, chắc là dùng Tiên Luân Thiên Đạo đi qua lá chắn giữa Chư Thiên Vạn Vực và Đại Sở”.
“Khương Thái Hư tiền bối trước khi ra đi đã nhắc tới Thiên Hư, tiền bối có biết Thiên Hư là nơi nào không?”