Quả nhiên, sau khi Long Ngũ tới lại có một bóng hình hư ảo xuất hiện, đó là Lục Đạo, trông ông ta rất dị thường, xuất hiện trong mơ hồ, Diệp Thành thậm chí còn không nhìn ra ông ta xuất hiện bằng cách nào.
Diệp Thành chăm chú quan sát Lục Đạo, Lục Đạo đứng quay lưng lại phía hắn ta, mặc dù chỉ là bóng lưng không rõ ràng nhưng có thể thấy ông ta cô đơn tiều tuỵ thế nào, bước đi cũng có phần cứng nhắc, ông ta chậm rãi đi trong vô định.
Diệp Thành cố gắng sử dụng sức mạnh của đôi mắt, quan sát một cách tỉ mỉ.
Có điều, hắn càng muốn nhìn rõ bóng hình ấy thì lại càng nhìn không ra, bóng người Lục Đạo quá xa vời, xa vời như cách hắn cả bao nhiêu năm tháng, già nua mà xưa cũ khiến hắn nhìn không thấu.
Thánh thể của Diệp Thành run lên, khoé miệng chảy máu.
Lại là sự tồn tại quá mạnh đụng đến chu thiên diễn hoá khiến Diệp Thành gặp phản phệ.
Cơn gió nhẹ khẽ thổi tới, Lục Đạo dừng chân, hơi quay đầu lại nhìn về phía sau như thể có thể thông qua từng bóng hình hư ảo, nhìn xuyên qua thời gian và không gian vời vợi và trông thấy Diệp Thành, cũng là Diệp Thành nhưng lại ở thời không khác.
Diệp Thành cuối cùng cũng nhìn thấy dung mạo của Lục Đạo, quả thực trông giống hệt với hắn, trên khuôn mặt còn mang theo bao nét thăng trầm của thời gian, nét phong trần hằn rõ trên khuôn mặt, thời gian như từng vết dao để lại dấu vết trên khuôn mặt ông ta.
Thế rồi ý thức của Diệp Thành trở nên bất định, bóng hình Lục Đạo mờ dần trong tầm mắt của hắn.
Cũng vì nhìn Lục Đạo lâu hơn một chút mà ý thức của hắn đã bị cuốn vào vòng xoáy dị thường, cho dù với khả năng của hắn thì cũng không thể nào tự thoát ra ngoài, hắn không tìm được đường về.
Chu thiên diễn hoá cũng vì ý thức của hắn biến mất mà ngừng vận chuyển, từng cảnh tượng cũng tiêu tán.
Tinh không lại trở về như ban đầu.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!