Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 “Mấy ngày nay muội đi đâu vậy?”, Hoa Tư liếc xéo Thượng Quan Ngọc Nhi, tỏ ra không mấy vui vẻ.  

 

“Muội bị song sát Hắc Bạch bắt, bọn họ muốn bắt muội đi luyện đan”, Thượng Quan Ngọc Nhi nói mà ngượng mồm.  

 

“Đúng là to gan”, Hoa Tư và hai vì lão tu mặt mày lạnh hẳn lại, sát khí đằng đằng, bọn họ thật sự không ngờ mấy ngày nay Thượng Quan Ngọc Nhi mất tích là vì biến cố này.  

 

“Cũng may không bị làm sao”, Thượng Quan Ngọc Nhi toét miệng cười.  

 

“Mấy ngày nay người độ kiếp đã trảm được Bạch Sát, nhưng hắn ta lại cứu muội”.  

 

“Ngoài hắn ra thì còn có ai nữa không?”, Thượng Quan Ngọc Nhi nói rồi không quên nhìn Diệp Thành ở bên, nếu không phải vì Diệp Thành thì cho tới bây giờ e rằng cô đã bị luyện thành đan dược rồi, chắc chắn đã bị người ta nuốt từ lâu.  

 

“Vị này là?”, một lão tu sĩ bên cạnh Hoa Tư cũng nhìn sang Diệp Thành, thấy Diệp Thành khoác trên mình lớp hắc bào và đeo mặt nạ thì trong lòng cảm thấy khó hiểu, đặc biệt là khí tức của Diệp Thành khiến bọn họ cảm thấy áp lực.  

 

“Vãn bối Diệp Thành”, Diệp Thành mỉm cười.  

 

“Hắn là cố hữu của muội, lần này về gia tộc với muội”, Thượng Quan Ngọc Nhi tiến lên nói thêm vào một câu.  

 

“Hoá ra là vậy”.  

 

“Diệp Thành”, hai vị tu sĩ già không tỏ thái độ gì quá nhiều, chỉ có Hoa Tư ở bên nghe cái tên này thì chợt trỗi lên cảm giác quen thuộc, như từng nghe thấy cái tên này ở đâu đó.  

 

“Còn đợi gì nữa? Đánh thức kí ức tiền kiếp của tiền bối đi”, Thượng Quan Ngọc Nhi truyền âm cho Diệp Thành, vả lại vẻ mặt nôn nóng, cô rất muốn nhìn thấy khuôn mặt biểu cảm của Hoa Tư sau khi được mở kí ức.  

 

“Tinh không này náo nhiệt như vậy, về gia tộc cô vẫn tốt hơn”, Diệp Thành mỉm cười.  

 

“Vậy cũng được”.  

 

“Đúng là đến sớm không bằng đến đúng lúc”, Thượng Quan Ngọc Nhi vừa dứt lời thì liền nghe thấy giọng cười u ám vang lên, ba bóng hình bay qua và đáp xuống nơi cách bọn họ không xa.  

 

Đó là ba tu sĩ, một người mặc áo tím, một người mặc áo đen, một người mặc áo trắng, tu vi không hề yếu, lão già mặc áo tím chính là tu sĩ với tu vi Thánh Nhân, lão già áo đen và áo trắng cấp bậc Chuẩn Thánh.  

 

Cả ba người mặc đạo bào trông hết sức kì dị, nói chính xác hơn là hình ảnh khắc hoạ trên đạo bào của bọn họ dị thường, chính là một cái đầu lâu, chỉ nhìn cái đầu lâu này thôi cũng khiến người ta run rẩy rồi.  

 

Cả ba mặc đạo bào như nhau, không cần nói cũng biết là cùng một thế lực, lần này bọn họ tới đây để thăm dò tin tức của tinh không này nhưng không may gặp phải Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi.  

 

Sắc mặt của phía Hoa Tư thay đổi rõ rệt, hai tu sĩ già bên cạnh cũng tế ra pháp khí chắn trước người Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi, nét mặt nhìn ba người phía đối phương trông nghiêm trọng thấy rõ.  

 

Cũng chỉ có Thượng Quan Ngọc Nhi là không hề cảm thấy áp lực vì có Diệp Thành ở đây, hắn đủ sức ứng phó với mọi tình huống.  

 

Diệp Thành nheo mắt quan sát cả ba người từ đầu tới chân, ánh mắt dừng lại khá lâu ở tấm đạo bào, hình như hắn có ấn tượng với tấm đạo bào đó.  

 

Trước đó, sau khi hắn độ kiếp, có người bắn mũi tên đánh lén hắn, còn người bắn mũi tên đó thì lại mặc đạo bào trông giống với ba người này, xem ra bọn họ nhất định là người một nhà.  

 

“Bọn họ là người của Cô Lâu Vương Điện”, có lẽ biết Diệp Thành thắc mắc điều gì nên Thượng Quan Ngọc Nhi truyền âm cho hắn: “Chính là một trong những thế lực mạnh hiếm có của tinh vực này, kẻ mạnh nhiều vô kể”.  

Nhấn Mở Bình Luận