Nghĩ tới đây, lão già áo tím đột nhiên quay người, đường đường là một Thánh Nhân nhưng lại lựa chọn bỏ trốn.
Lão già áo trắng cũng không chậm trễ, đến Thánh Nhân còn bỏ chạy thì một Chuẩn Thánh như lão ta đợi chết sao?
Muốn đi?
Diệp Thành bật cười lạnh lùng, hắn lập tức đuổi theo, thi triển Thúc Địa Thành Thốn sát phạt tới phía sau lão già áo trắng.
Lão già áo trắng thay đổi sắc mặt, chỉ thấy toàn thân lạnh toát, muốn tế ra pháp khí bảo vệ cơ thể nhưng mọi thứ đã muộn vì một chưởng của Diệp Thành đã giáng xuống mang theo sức mạnh bá đạo.
Máu tươi nhuốm đỏ tinh không, lão già áo trắng đã bị một chưởng của Diệp Thành đánh tàn tạ, hoá thành huyết vụ.
Lại mà một chiêu diệt một Thánh Nhân.
Lão già áo tím còn lại run rẩy, không dám quay đầu lại, tốc độ bỏ chạy nhanh chóng mặt.
Thế nhưng so về tốc độ thì đạo hành của ông ta còn kém hơn Diệp Thành một chút, ông ta bỏ chạy chưa được một nghìn trượng đã bị Diệp Thành đuổi theo, Diệp Thành không nói lời nào lập tức ra tay khiến ông ta bị đánh bay đi.
Tiêu diệt cho ta!
Phản ứng của lão già áo tím rất nhanh, vừa đứng lại đã tế ra thánh binh bản mệnh, chính là một cái đầu lâu được đúc từ thần liệu đặc biệt, nhuốm máu của vô số sinh linh.
Diệp Thành không nói lời nào, hắn chỉ đáp lại bằng uy thế mạnh mẽ nhất, Hỗn Độn Thần Đỉnh được tế gọi ra, thần uy cái thế hiển hiện, một chưởng tung ra tiêu diệt thánh binh đầu lâu, mọi tinh tuý đều được nó hút trọn.
Lão già áo tím phun ra máu, binh khí bản mệnh bị huỷ diệt, ông ta gặp phải phản phệ khủng khiếp, lại thêm áp lực mạnh mẽ từ Hỗn Độn Thần Đỉnh, đường đường một Thánh Nhân như ông ta lại bị trấn áp đến mức phải quỳ xuống.
Tiền bối xin tha mạng!
Lão già áo tím vội cầu xin, vẻ mặt tỏ ra sợ hãi khôn cùng, lúc này ông ta đâu còn bộ dạng cao cao tại thượng của một Thánh Nhân nữa.
Cho tới lúc này ông ta mới thực sự hiểu ra đụng tới một sự tồn tại thế nào, đó chính là sự áp chế tuyệt đối về tu vi!
Thế nhưng Diệp Thành lại không hề nhân từ, hắn sử dụng thần thương.
Không...không không...!
Lão già áo tím trố mắt, đòng tử co lại chỉ bằng đầu mũi kim, thần thương thần mang còn chưa bay đến thì ông ta đã cảm thấy toàn thân lạnh toát như rơi vào cửu u rồi.
Phụt!
Máu tươi bắn vọt, thần thương thần mang đâm xuyên trán lão già áo tím đoạt luôn chân thân của lão.