Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 “Về trước đã rồi nói”, các lão bối lần lượt quay người, dưới vẻ mặt lạnh băng là sự lo lắng, nếu lão tổ ra đi, họ có thể tưởng tượng được gia tộc sẽ gặp phải sự tấn công thế nào.  

 

Ở nơi khác, Diệp Thành đã được Thượng Quan Ngọc Nhi đưa lên một ngọn núi, đây là ngọn núi thuộc về riêng cô.  

 

Sau đó một tầng kết giới bao phủ toàn bộ ngọn núi này.  

 

Đến lúc này Diệp Thành mới tháo mặt nạ Quỷ Minh xuống, lộ ra khuôn mặt góc cạnh rõ ràng đầy thăng trầm của cuộc đời.  

 

Nhìn thấy khuôn mặt Diệp Thành, Hoa Tư hơi thất thần, cảm thấy dường như đã từng nhìn thấy khuôn mặt này ở đâu.  

 

Diệp Thành khẽ cười, giơ tay phất ra một tia tiên quang cho nó bay vào đầu mày của Hoa Tư.  

 

Lập tức, cơ thể mảnh mai của Hoa Tư run lên, vẻ mặt mờ mịt trở nên đau đớn, bà thấp giọng kêu lên khe khẽ.  

 

Diệp Thành không thể xoa dịu nỗi đau cho bà, chỉ lặng lẽ nhìn, giống như hai trăm năm trước ở Đại Sở hắn nhìn bà chết trên lưng Hạo Thiên Thi Nguyệt, đến chết vẫn mang theo tình duyên xót xa, đó là tình yêu đẹp mà thê lương, dù đã qua bao thăng trầm của cuộc đời thì vẫn như hiện lên rõ mồn một trước mắt.  

 

Thượng Quan Ngọc Nhi ở một bên cũng im lặng, dù lòng không nỡ nhưng cũng không giúp được gì.  

 

Không biết đến khi nào Hoa Tư mới ngừng run rẩy, vẻ mờ mịt cuối cùng trong đôi mắt đẹp biến mất, thay vào đó là những giọt nước mắt mông lung, bà cứ ngơ ngác nhìn Diệp Thành như thế.  

 

“Trần Dạ, là con sao?”, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt Hoa Tư, bà đưa tay run rẩy chạm vào người Diệp Thành, chỉ hy vọng chạm vào người bằng xương bằng thịt, không phải ảo mộng.  

 

“Là ta”, Diệp Thành nở nụ cười, trong nụ cười có nước mắt và sự từng trải.  

 

“Ta nên gọi người là tỷ tỷ hay là tiền bối đây?”, Thượng Quan Ngọc Nhi cất tiếng hỏi, chớp đôi mắt to trong veo nhìn Hoa Tư: “Nói thật, bối phận của Đại Sở hơi loạn”.  

 

“Thượng Quan Ngọc Nhi”, Hoa Tư sững sờ, khi xưa họ đã từng gặp nhau ở Đại Sở.  

 

“Là ta”.  

 

“Chuyện này”, Hoa Tư chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa, nhìn Diệp Thành bên cạnh.  

 

“Lục đạo luân hồi, tiền bối đã chuyển kiếp”, Diệp Thành cười nhẹ: “Thượng Quan Ngọc Nhi cũng như người, đều là người chuyển kiếp, trùng hợp là hai người còn trở thành tỷ muội cùng một gia tộc”.  

Nhấn Mở Bình Luận