Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tinh không này không hề yên bình, đâu đâu cũng có rất nhiều bóng người bay qua bay lại, ai cũng mặc đạo bào khắc hình trăng tròn, không cần nói cũng biết chính là cao thủ của Bái Nguyệt Thần Giáo.  

 

 

 

Diệp Thành cũng không ngạc nhiên trước điều này, mấy ngày nay Bái Nguyệt Thần Giáo có hai Chuẩn Thánh và một Thánh Nhân bị giết, với nền tảng và thực lực của chúng, không có chuyện gì cũng có thể tìm ra chuyện chứ nói gì bây giờ đã có chuyện, làm sao chúng có thể cho qua, chắc chắn sẽ truy lùng hung thủ khắp nơi, dù không tìm được hung thủ cũng phải vớt vát lại chút, cướp bóc một cách quang kinh chính đại.  

 

Sự thật chứng minh đúng là Bái Nguyệt Thần Giáo đã làm như vậy, không biết bao nhiêu người đã bị cướp bảo vật, cũng không biết bao nhiêu người không chỉ mất bảo vật mà còn mất cả tính mạng.  

 

Cũng chẳng có cách nào khác, thế giới này kẻ mạnh làm vua, kẻ yếu không có quyền lên tiếng, ai bảo người ta cường hãn chứ?  

 

Đột nhiên Diệp Thành dừng bước, để tránh những rắc rối không cần thiết, hắn lựa chọn đi đường vòng.  

 

Chỉ là hắn không tìm phiền phức, không có nghĩa là có người không tới gây chuyện, hắn vừa mới đi không bao lâu đã bị ba bóng người chặn đường, là ba lão già Chuẩn Thánh một đen, một trắng, một tím.  

 

Ba người này cực kỳ kiêu ngạo, chặn đường xong thì dùng bí pháp soi xét Diệp Thành không chút kiêng dè, nếu phát hiện có bảo vật sẽ lập tức ra tay không chút do dự, đúng là coi trời bằng vung.  

 

Diệp Thành nhìn ba người, nhàn nhạt lên tiếng: “Ba đạo hữu Bái Nguyệt, xin hỏi vì sao lại chặn đường ta?”  

 

“Lão phu không thích giọng điệu nói chuyện của ngươi”, lão già áo tím nhẹ nhàng vuốt râu: “Ngươi phải biết cấp bậc Chuẩn Thánh ở trong mắt Bái Nguyệt Thần Giáo chúng ta không khác gì một con kiến”.  

 

“Để lại túi đựng đồ, ngươi có thể đi rồi”, lão già áo đen hờ hững nói, ông ta trực tiếp hơn nhiều, dáng vẻ uy nghiêm cao ngạo, đến giọng điệu cũng là ra lệnh.  

 

“Bái Nguyệt Thần Giáo ăn cướp đều ngang ngược thế này?”, Diệp Thành hứng thú nhìn lão già áo đen, kín đáo liếc mắt nhìn thắt lưng ông ta, ở đó có treo một miếng ngọc giác bị khuyết, hào quang huyền bí sáng lên, đó chẳng phải Đế giác sao?  

“Xem ra ngươi là một kẻ không biết điều”, lão già áo trắng hừ lạnh, lấy sát kiếm ra, trên kiếm có khí tức tịch diệt quẩn quanh, một kiếm tuyệt sát đâm thẳng về phía Diệp Thành.  

 

“Hôm nay đúng là may mắn”, Diệp Thành nghiêng người né tránh, lại nhìn vào sát kiếm trong tay lão già áo trắng, hay chính xác hơn là văn tự cổ khắc trên thân kiếm.  

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận