Không lâu sau, ba người dừng lại, mặt mũi ai nấy đều bầm dập nhưng lại cùng dựa vào mũi thuyền cười ha hả.
Ai có thể ngờ được họ còn có thể luân hồi, ai có thể ngờ được hai trăm năm sau họ lại gặp nhau trong hoàn cảnh này, không lâu trước đó họ còn một đuổi một chạy, đúng là thú vị.
Cảnh tượng sau đó khá cảm động, ba người chung một con rồng ngồi trên mũi thuyền, tay cầm bình rượu lẳng lặng ngửa đầu nhìn trời, dường như có thể nhìn thấy sông núi vĩ đại xuyên qua năm tháng vô tận.
Cảnh tượng này khiến đám tiểu đệ của Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân đều ngỡ ngàng, không biết họ đang làm gì, lúc khóc lúc cười, đến đánh nhau cũng rất hài hòa.
Tuy nhiên, điều có thể khẳng định là lão đại của họ có quen biết với thanh niên kia và con rồng đó, chưa biết chừng còn là chiến hữu thân thiết, nếu không cũng không vì cứu họ mà đụng đến Thái Thanh Cung.
Mãi đến tận đêm khuya, Diệp Thành mới đứng dậy, hai mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm một vùng tinh hải, nơi đó sóng gợn nổi lên, có rất nhiều thuyền chiến cường đại đang tới gần, bao gồm cả cấp bậc Thánh binh.
Phía Cổ Tam Thông cũng đứng dậy nhìn về phía xa, khi nhìn thấy cờ chiến phấp phới trên những thuyền chiến đó, sắc mặt họ lập tức trở nên khó coi: “Là thuyền chiến của Thái Thanh Cung, thế trận không nhỏ”.
“Đi”, Diệp Thành lập tức bước lên trận đài lái thuyền, Tiểu Linh Oa cũng lên trận pháp pháo đài.
“Các ngươi mau lại đây”, Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân gọi đám tiểu đệ của mình.
Mặc dù trong lòng những người đó có nghi ngờ, nhưng động tác không hề chậm, nối đuôi nhau lên thuyền, tốc độ cực nhanh.
Thuyền chiến Lôi Đình khởi động, lao vút đi trong vùng biển rộng lớn như một tia lưu quang, biến mất trong tích tắc.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!