Sáu Đại Thánh cau mày rất sâu, không nhìn thì không biết nhưng chỉ cần nhìn thôi đã đủ thót tim rồi, bọn họ không ngờ Diệp Thành còn có khả năng chiến đấu mạnh đến vậy, ba thần tử liên thủ lại với nhau còn bị trấn áp đến thất bại.
Thế rồi cả sáu người nheo mắt, bọn họ nhìn chằm chằm vào Diệp Thành như muốn giết chết hắn, một Chuẩn Thánh mà lại hung hãn bá đạo đến vậy, đây là việc đi ngược lại quy luật thông thường.
Khi cả ba cau mày thì ba Thần Tử lần lượt gào thét, trong chốc lát khí thế lên đến đỉnh phong, mặt mày bọn họ tôi độc, nghiến răng nghiến lợi như ác quỷ, khí thế ác sát sục sôi một phương.
Trận đại chiến lên cao khiến cho thông đạo không gian liên tục vang lên những tiếng động mạnh chói tai.
Bên trong thông đạo không gian có động tĩnh lớn nên Thiên Khuyết Đế Vương Thành đương nhiên cảm nhận được, đã có không ít người của Đế Vương Thành có đại thần thông mở ra màn nước hoan thiên, “bao nhiêu năm rồi, đây là lần đầu tiên có người đánh nhau trong truyền tống thông đạo của Đế Vương Thành, cái gan của ba thánh địa cũng không vừa mà”.
“Một người chiến với ba thần tử mà còn có thể chiếm ưu thế, tên tiểu tử đó thật dị thường”, không ít ánh mắt của lão bối nhìn Diệp Thành, ánh mắt mang theo bao ý tứ.
“Lẽ nào chỉ có lão phu nhìn thấy thần nữ Dao Trì?”, có lão bối vuốt râu mỉm cười.
“Ấy?”, lão tu sĩ kia vừa dứt lời thì rất nhiều ánh mắt của các lão bối khác lần lượt dừng lại ở Cơ Tuyết Băng, thấy dung mạo và tiên vân trên trán cô, bọn họ đều sững sờ.
Khi rất nhiều lão bối của Đế Vương Thành còn đang kinh ngạc thì Thần Tử Thiên Phạt đã mở cấm pháp, phần trán có hắc hoạ thần vân, khả năng chiến đấu tăng vọt, trên trán còn có lôi điện bắn ra, cuốn theo một viên thần châu lôi chớp.
Đó là một loại thánh binh, vả lại còn là thánh binh rất mạnh, bên trên có lôi chớp bao quanh, mang theo khả năng tịch diệt, có lẽ vì đều là những bậc mang theo đại thần thông nên còn tàn lưu đạo tắc vô thượng.
Cũng giống như hắn, Thương Linh Thần Tử và Vũ Hoá Thần Tử với hình thái thảm hại cũng sử dụng tới pháp khí mạnh mẽ, vả lại cũng mở cấm pháp tăng khả năng chiến đấu, đây đều là bí thuật của thánh địa không truyền ra ngoài.
Thấy vậy, Diệp Thành không nói lời nào, hắn quay đầu bỏ chạy, vả lại tốc độ bỏ chạy còn rất nhanh.
Ba đại Thần Tử mặt mày tôi độc, sát khí ngút rời, bọn chúng đều di chuyển điên cuồng truy sát Diệp Thành như ba đạo thần mang, sát khí lạnh băng khiến cho từng tấc trong thông đạo không gian trở nên lạnh lên thấy rõ.
Sáu Đại Thánh cau mày, bọn họ liếc nhìn Cơ Tuyết Băng ở bên và cũng nhấc chân đi.
Cơ Tuyết Băng cứ thế ngó lơ, di chuyển nhẹ nhàng chậm rãi theo, bước đi không nhanh không chậm, cô không hề tỏ ra hoài nghi với sự tự tin về khả năng chiến đấu của Diệp Thành, cho dù là về tốc độ hay khả năng chiến đấu thì hoàn toàn có thể đánh bại ba Thần Tử.
Phía trước, Diệp Thành bị đuổi theo, hoặc có thể nói là tốc độ Diệp Thành chậm lại, cố ý để chúng đuổi kịp, nếu không thì sáu Đại Thánh kia chưa biết chừng sẽ ra tay, hắn vẫn đang dùng chiêu dụ người.