So với Kỳ Vương thì Diệp Thành điềm tĩnh hơn nhiều, hắn có Lục Đạo Tiên Luân Nhãn nên đã nhìn ra tu vi của người đàn ông này từ lâu, có điều hắn chỉ giả bộ không thấy, để mọi thứ thuận theo tự nhiên.
Hắn rõ hơn ai hết, so với Cửu Tiêu Chân Nhân thì người đàn ông này mới thực sự khủng khiếp, Chuẩn Đế cũng phân mạnh yếu, mặc dù cả hai người đều là Chuẩn Đế nhưng khoảng cách lại vô cùng lớn.
“Nhìn người không thể nhìn qua tướng mạo được”, mặc dù sắc mặt Diệp Thành không thay đổi nhưng từ sâu trong thâm tâm hắn vẫn không thôi rên rỉ, ai mà ngờ được một người trông chếnh choáng say như vậy lại là một Chuẩn Đế khủng khiếp vậy chứ.
“Ông ta là Tửu Kiếm Tiên”, có lẽ biết sự hiếu kì của Diệp Thành nên Cơ Tuyết Băng mới truyền âm cho hắn.
“Đạo hiệu là Tửu Kiếm Tiên, ông ta có mối quan hệ gì với với Chư Thiên Kiếm Thần”, Diệp Thành lập tức lên tiếng hỏi.
“Sư huynh của Kiếm Thần”, Cơ Tuyết Băng khẽ mỉm cười, “Đế Tôn chỉ sinh ra hai người con, một người là Chư Thiên Kiếm Thần, một người chính là Tửu Kiếm Tiên, đều là thần thoại của Vạn Vực”.
“Đúng là được mở mang tầm mắt”, Diệp Thành liếc nhìn Tửu Kiếm Tiên đang say tuý luý, sư huynh của Chư Thiên thần thoại, đồ nhi của Tiên Võ Đế Tôn, hai mối quan hệ này đều khiến người ta kinh ngạc, đây mới chính là thần thoại thực thụ.
“Ngươi đừng đụng đến ông ta, tính khí của ông ta không tốt cho lắm đâu”, Cơ Tuyết Băng có lòng nhắc nhở.
“Ta hỏi cô một việc nhé?”, Diệp Thành nhìn về phía Cơ Tuyết Băng ở cách đó phía xa, “cô có biết Tiên Võ Đế Tôn trông thế nào không, hoặc là thánh địa Dao Trì có hình ảnh của Đế Tôn không?”
“Người đã từng thấy dung mạo của Đế Tôn chỉ có Kiếm Thần và Tửu Kiếm Tiên thôi”, Cơ Tuyết Băng chậm rãi nói, “tương truyền Đế Tôn từ khi tu đạo đều mang mặt nạ, kể cả khi phong đế vị cũng như thế”.
“Thật đáng tiếc”, Diệp Thành lẩm bẩm rồi lại lần nữa nhìn sang Tửu Kiếm Tiên.
Đã là đồ nhi của Đế Tôn thì nhất định từng thấy chân dung của Đế Tôn, còn hắn và Tiên Võ Đế Tôn trông giống với nhau mà Tửu Kiếm Tiên lại không hề hiếu kì về hắn, chỉ quan tâm tới việc uống rượu.
Hắn thực sự có phần khó nhìn thấu được Tửu Kiếm Tiên, giống như Chư Thiên Kiếm Thần, thâm sâu khó dò, ông ta còn là huynh đệ của Kiếm Thần, khả năng chiến đấu không hề kém cạnh so với Kiếm Thần, nhưng đáng tiếc ông ta và Kiếm Thần cuối cùng cũng không thể bước trên con đường đế vị, càng thân cận với Đế Tôn thì càng bị Đế Tôn kiềm hãm.
Phía này, Kỳ Vương đã quay trở lại, hắn cười gượng gạo, hắn rất muốn tiếp cận với Tửu Kiếm Tiên nhưng Tửu Kiếm Tiên lại chỉ quan tâm tới việc uống rượu, căn bản không quan tâm gì đến hắn.
Diệp Thành dần thu lại suy nghĩ, vừa tĩnh lặng thưởng thức rượu vừa đảo mắt nhìn từng người có mặt ở đây, những người có thể tới đại hội Dao Trì thì đều là bậc không hề đơn giản, Chuẩn Đế không dưới hai mươi người, có trên một nửa rất khiêm tốn, chỉ ngồi ở phía sau như Tửu Kiếm Tiên.
Sau khi đảo mắt một vòng, Diệp Thành mới quay sang nhìn Cơ Tuyết Băng, “Thánh Địa Dao Trì còn mời được cả Cửu Tộc Viễn Cổ mà sao không thấy Côn Luân hư đâu, hay là các cô căn bản không mời bọn họ?”