Vù! Vù! Vù! Vù!
Bốn âm thanh liên tiếp vang lên lần lượt ở phía trước sau và hai bên trái phải của Diệp Thành. Từ Nặc Nghiên của Thất Tịch Cung, thiếu chủ Lý Chương của Bắc Hải Thế Gia, thiếu chủ Trần Vinh Vân của Chú Kiếm Thành, thiếu chủ Vi Văn Trác của Huyền Thiên Thế Gia lần lượt luyện ra được linh đan.
Ôi chao!
Diệp Thành đứng giữa không còn bình tĩnh được nữa: “Làm gì mà nhanh thế chứ, đợi ta với”.
Nghe thấy câu này của Diệp Thành, cả bốn người kia đều đi tới vây lại quanh hắn.
“Ngọn lửa màu đen này quả là đặc biệt”, Vi Văn Trác xoa cằm.
“So với ngọn lửa đen xì của ngươi, sao ta lại cảm thấy chân hoả của mình như trò đùa thế nhỉ?”, Lý Chương cũng xoa cằm nói.
“Ta nhìn đẹp trai thế này mà cũng chưa gặp bao giờ, thật lạ thường”, Trần Vinh Vân hất đầu vuốt tóc, vẫn là động tác đánh dấu sự xuất hiện của hắn.
“Hay là mọi người tới nơi khác xem đi”, Diệp Thành ho hắng, cả bốn người cứ đứng như vậy, người nào biết bọn họ tới xem chân hoả Diệp Thành thì còn đỡ, người nào không biết lại tưởng bốn người bọn họ định đánh Diệp Thành cũng nên”.
“Mọi người cứ nhìn vậy ta sao có thể luyện tiếp được chứ?”
“Hay là tỷ giới thiệu mỹ nhân cho ngươi nhé?”, Từ Nặc Nghiên chớp mắt nhìn Diệp Thành: “Nữ đệ tử ở Thất Tịch Cung của ta đều giống như tiên nữ vậy”.
Nghe vậy, Lý Chương, Trần Vinh Vân và Vi Văn Trác ở bên vô thức che mặt, trông có vẻ như đã bị Từ Nặc Nghiên lôi tới Thất Tịch Cung không ít lần và có lẽ cũng không thể thiếu cảnh bị đánh ở Thất Tịch Cung được.
Diệp Thành liếc nhìn cả ba người này rồi lại nhìn Từ Nặc Nghiên: “Hay là giới thiệu cho cô trai đẹp nhé, Hằng Nhạc Tông ta nhiều vô kể”.
“Cắt, không cần”, Từ Nặc Nghiên dứt khoát hướng hắn mắt nhìn sang tiên hoả của Diệp Thành.
Ấy!
Lạc Hi khi đi qua phía này, thấy cả bốn người đang vây quanh Diệp Thành thì tiến lên trước chen vào hỏi: “Mọi người đang nhìn gì vậy?”
Không chỉ có cô mà có thêm rất nhiều người sau khi hoàn thành luyện đan cũng ghé tới đây, vả lại còn là cả toán người cùng tới vây thành hai ba vòng khiến Diệp Thành bị bao vây ở giữa.
Điều đáng ghét đó là có một số người vây tới liếc bên này bên kia, cũng chẳng biết bọn họ tới đây làm gì.
Trời đất! Gia Cát Vũ ở vị trí ngồi trên cao thấy cảnh này thì gãi gãi đầu. Không chỉ mình ông ta mà khắp hội trường hàng chục nghìn người đều ngỡ ngàng nhìn qua bên này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!