Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

 “Con tên Diệp Thành”, Diệp Thành lại ngắt lời Hạo Thiên Huyền Chấn, giọng điệu lạnh tanh mà trước nay chưa bao giờ hắn như thế.  

 

Câu này của hắn khiến cơ thể của Hạo Thiên Huyền Chấn bất giác run lên, đường đường là nam nhân nhưng đôi mắt ông ta lại có hai dòng nước mắt nóng hổi lăn dài.  

 

Đúng vậy, đổi lại là ông ta thì ông ta cũng khó có thể chấp nhận sự thật như vậy, mấy ngày nay ông ta nghe chuyện liên quan đến Diệp Thành, hắn bị tông môn đuổi đi, bị người thương ruồng bỏ, bị người khác hãm hại, bị bỏ rơi, quả thực Diệp Thành đã chịu không ít khổ cực.  

 

Đây mới chỉ là những chuyện mà ông ta biết, ông ta còn có thể tưởng tượng ra nếu không có sự che chở của gia đình thì Diệp Thành khi còn là một đứa trẻ phải sống cuộc đời thế nào.  

 

Nếu như có gia đình thì sao phải khổ cực vậy chứ.  

 

Lòng Hạo Thiên Huyền Chấn như có dao cứa vào, trong lòng ông ta lúc này chỉ cảm thấy tội lỗi và hối hận, ông ta không chỉ phụ một nữ tử mà còn phụ đứa con của chính mình, những sai lầm phong lưu năm xưa đang báo ứng ông ta.  

 

“Mọi người đi cẩn thận, con không tiễn nữa”, Diệp Thành quay người không hề do dự.  

 

“Dạ Nhi”, Hạo Thiên Huyền Chấn tiến lên trước, giọng điệu khẩn cầu: “Có thể nói cho ta biết thân nương của con là ai không?”  

 

“Con không cha không mẹ”, Diệp Thành không hề dừng chân, hắn cứ thế đi vào lầu các, một tiếng “rầm” vang lên, cánh cửa phòng đóng lại.  

 

Sau khi hắn đi, tiểu viên kia lại chìm vào bầu không khí im lặng chết chóc, bóng lưng Hạo Thiên Huyền Chấn sừng sững mà lại cô quạnh, một người trông phong độ như ông ta trong phút chốc trở nên già đi rất nhiều.  

 

“Cho Diệp Thành chút thời gian đi”, Hoa Tư tiến lên trước, bà ta khẽ nắm tay Hạo Thiên Huyền Chấn, đây là lần đầu tiên bà ta thấy Hạo Thiên Huyền Chấn thất vọng như vậy.  

 

“Là lỗi của ta”, Hạo Thiên Huyền Chấn tự cười giễu cợt: “Đây đều là báo ứng”.  

 

“Đạo hữu hà tất phải tự trách”, Sở Huyên khẽ mỉm cười: “Mặc dù kết quả khiến ta rất bất ngờ nhưng kết quả này lại rất tốt, mọi người cứ về trước đi, đợi hắn nghĩ thông rồi ta sẽ dẫn hắn tới Hạo Thiên thế gia”.  

 

“Vậy thì đa tạ Sở đạo hữu”, Hạo Thiên Huyền Chấn cười miễn cưỡng, sau đó ông ta quay người, trước khi đi còn không quên ngẩng đầu nhìn lầu các như có thể trông thấy bóng dáng Diệp Thành đang khoanh chân ngồi trên chiếc đệm hương bồ.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận