Lúc này, tình hình trận chiến trong hư không là như vậy, biển lửa màu tím của Thái Ất Chân Nhân đối đầu với biển lửa màu đen của Âm Sơn Lão Vu, biển lôi màu vàng kim của Ngô Tam Pháo đối kháng với biển máu của Âm Sơn Lão Vu, cả ba người cứ thế bám trụ, khó phân thắng bại.
Cơ hội tốt!
Diệp Thành lập tức triệu gọi chân hoả và thiên lôi. Ngay sau đó, chân hoả hoá thành thần cung hoả diệm, thiên lôi hoá thành thiên lôi thần tiễn.
Ừm?
Ừm?
Rõ ràng chân hoả và thiên lôi mà Diệp Thành tế gọi ra đã kinh động đến cả ba người đang cố gắng trụ trong không trung.
“Tên tiểu tử này có chân hoả?”
“Tên tiểu tử này có thiên lôi?”
Đây là lời nói ra từ chính miệng của Thái Ất Chân Nhân và Ngô Tam Pháo. Chân hoả, thiên lôi đều là thần vật mà thượng đế ban tặng, chính là bảo bối trong mơ của các tu sĩ, thế nhưng Diệp Thành lại có cả thiên lôi và chân hoả, điều này khiến Thái Ất Chân Nhân và Ngô Tam Pháo cảm thấy rối bời, không ngờ người cùng đội với mình lại có mà mình không biết.
“Hoả diệm màu vàng kim, thiên lôi màu đen”, đôi mắt của Thái Ất Chân Nhân và Ngô Tam Pháo cùng nheo lại.
Lại nhìn sang Âm Sơn Lão Vu, vẻ mặt kinh ngạc lúc này đã trở nên tái nhợt, vì ngay từ giây phút thấy trường tiễn của Diệp Thành, bọn họ đã cảm thấy mùi chết chóc.
Thần hoả thiên lôi, nhất tiễn cách thế.
Sau tiếng hô của Diệp Thành, mũi tên thiên lôi màu đen được bắn ra khỏi cung tên hoả diệm, mục tiêu chính là Âm Sơn Lão Vu.
“Không, không…”, Âm Sơn Lão Vu mặt mày sợ hãi, ông ta thật sự sợ rồi, đôi mắt như muốn nhảy ra khỏi tròng, ông ta muốn di chuyển nhưng lại bị Ngô Tam Pháo và Thái Ất Chân Nhân kìm hãm.
Lúc này ông ta mới thực sự cảm thấy hối hận, hối hận vì mình đã quá tự đại, vào ngày mình yếu đuối nhất lại không tự tìm cho mình một kẻ mạnh giúp đỡ trông coi mọi thứ khiến mấy người phía Thái Ất Chân Nhân lẻn vào đánh lén.
Nhưng thế giới này lại chẳng bán liều thuốc với tên là hối hận, ông ta chỉ có thể trơ mắt nhìn thần tiễn thiên lôi kia không ngừng to dần trong mắt mình, nó mang theo sức mạnh khủng khiếp có thể đâm xuyên mọi thứ.
“Tên tiểu tử này…”, nhìn thấy thần tiễn thiên lôi nghịch thiên bay tới, Thái Ất Chân Nhân và Ngô Tam Pháo đều tỏ vẻ bất ngờ.