“Đây chính là Thiên Long Cổ Thành”, Diệp Thành vội bước lên phi kiếm bay về phía cổ thành.
Có lẽ Thiên Long Cổ Thành quá phồn hoa nên tứ phương đều có bóng người đạp lên kiếm di chuyển qua lại, vả lại số lượng không hề ít, trong đó có rất nhiều người ẩn đi khí tức, có người tu vi đã đạt tới cảnh giới Không Minh tầng thứ chín.
“Không biết lần này trời xanh có thương lấy mình một lần cho mình gặp được bảo bối không?”
“Ai mà biết được, phải xem tạo hoá thôi”.
“Ở đại hội đấu thạch lần trước ta đã ưng một hòn đá dị thường nhưng ngặt nỗi vì vài lý do không mua được, ngươi đoán xem vì sao. Mẹ kiếp, hắn có thể tạo ra một thanh kiếm tuyệt thế khiến ta đau tim”.
Trên đường đi, Diệp Thành đều nghe thấy tiếng bàn tán xôn xao.
“Đại hội đấu thạch?”, Diệp Thành lẩm bẩm, thầm nghĩ những tu sĩ từ tứ phương tới đây đều để xem đại hội này.
Không lâu sau, Diệp Thành cũng ẩn đi khí tức sau đó tăng nhanh tốc độ.
Đi vào Thiên Long Cổ Thành, ánh sáng rực rỡ ở tứ phương, linh khí bên trong thành dồi dào.
“Truyền Tống Trận có lẽ ở trung tâm của thành”, Diệp Thành liếc nhìn con đường phồn hoa với bao nhiêu đình đài lầu các, hắn sải bước về phía trung tâm.
Tới trung tâm, Diệp Thành đã trông thấy Truyền Tống Trận trên tế đàn từ xa, hắn không nghĩ nhiều cứ thế đi tới, cung kính hành lễ với người canh giữ Truyền Tống Trận.
“Tiền bối, con muốn mượn…”
“Trong thời gian diễn ra đại hội đấu thạch chỉ có vào không có ra”, Diệp Thành còn chưa nói xong thì lão già kia đã ngắt lời.
“Chỉ có vào không có ra? Là sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!