Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

 
             “Cái gì? Từ Phúc?”, sau khi Cát Hồng và Thanh Dương Chân Nhân nghe đệ tử bẩm báo xong thì đều hết sức kinh ngạc.  

             “Vì vậy mà trưởng lão Từ Phúc suýt nữa thì xảy ra mâu thuẫn lớn với trưởng lão Triệu Chí Kính”.  

             Nghe xong, Cát Hồng và Thanh Dương Chân Nhân đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt rõ vẻ nghi hoặc.  

             Đây chính là điều mà bọn họ không thể ngờ tới. Đợi bao lâu như vậy rồi mà không ngờ Từ Phúc lại nhúng tay vào.  

             Cả hai người cau mày, ánh mắt càng trở đên bất định, dù thế nào thì bọn họ cũng không thể ngờ Từ Phúc lại cứu một tên đệ tử thực tập ở tầng ngưng khí, lại còn suýt nữa làm loạn cả Giới Luật Đường, chỉ cần thông qua điểm này cũng đủ để chứng minh Diệp Thành không hề đơn giản như cách hắn thể hiện.  

             “Lẽ nào vì khả năng của Diệp Thành?”, Cát Hồng suy tư.  

             “Có Từ Phúc bảo vệ, muốn đụng tới Diệp Thành lại càng khó”, sắc mặt của Thanh Dương Chân Nhân càng khó coi hơn.  

             Cả hai người bọn họ đều hiểu rằng, ở Hằng Nhạc Tông đụng tới ai thì đụng chứ không thể đụng tới Từ Phúc, nếu như đụng tới một cọng lông của ông ta thì ông ta có cả hàng nghìn hàng vạn cách không cung ứng linh đan linh dịch. Không có linh đan linh dịch thì còn làm được gì nữa.  

             So với hai người này thì Chung Lão Đạo của Thiên Dương Phong nghe tin này xong cũng chẳng khá hơn là mấy.  

             “Từ Phúc cứu Diệp Thành? Chuyện gì thế này?”  

             ……  

             Trên cái giường êm ái, Diệp Thành ngủ say đang gại gại mũi, hắn hít lấy hít để mùi dược liệu thơm nồng trong không gian.  

             Giây phút sau đó, hắn mở trừng mắt, và xuất hiện trong tầm nhìn của hắn chính là khuôn mặt núng nính mỡ của Hùng Nhị.  

             “Cuối cùng ngươi cũng tỉnh rồi”, Hùng Nhị hít vào một hơi thật sâu.  

             “Đây là đâu?”, Diệp Thành ngồi dậy day day trán, hắn nhìn khung cảnh lạ lẫm xung quanh.  

             “Linh Đan Các”, Hùng Nhị cười hi hi.  

             Diệp Thành lúc này mới nhớ lại chuyện xảy ra ban ngày. Hắn bị đệ tử của hai núi bao vây trên Phong Vân Đài, bị giải vào Giới Luật Đường, từng cảnh tượng dần hiện lên trong đầu hắn nhưng hắn không ngờ người cứu hắn lại là Từ Phúc.  

             “Xin lỗi, vì cứu ngươi nên ta chỉ có thể phá đi giao hẹn của chúng ta”, ở bên Hùng Nhị khẽ giọng nói.  

             Diệp Thành không nói gì vì hắn hiểu ý của Hùng Nhị.  

             Giữa hắn và Hùng Nhị có giao kèo, đó chính là chân hoả của hắn, hắn bảo Hùng Nhị phải giữ bí mật cho mình.  

             Chân hoả có vai trò rất quan trọng, ngoài việc hỗ trợ tu luyện ra thì còn có thể giúp luyện đan sư luyện đan.  

             Hằng Nhạc Tông chỉ có một đạo địa hoả nằm trong tay Từ Phúc của Linh Đan Các nhưng cũng vì đạo địa hoả này nên mới giúp Từ Phúc có thể luyện chế ra linh đan và linh dịch để đáp ứng nhu cầu của cả tông môn.  

             Đây cũng chính là lý do mà Từ Phúc cứu hắn. Địa hoả và chân hoả vừa nghe là có thể thấy không cùng đẳng cấp, đẳng cấp của chân hoả cao hơn địa hoả, không cần nghĩ cũng có thể biết dùng chân hoả luyện chế đan dược mạnh hơn bao nhiêu lần so với dùng địa hoả.  

             Chân hoả có vai trò quan trọng đối với luyện đan sư là điều không thể phủ nhận, Hùng Nhị nhìn thấu điểm này nên mới chạy tới đây cầu cứu Linh Đan Các.  

             Sự thực chứng minh quyết định của hắn là hoàn toàn chính xác, cho dù Từ Phúc có đoạt chân hoả của Diệp Thành hay không thì chí ít hiện giờ Diệp Thành vẫn còn sống, cho dù kết cục thế nào thì vẫn còn hơn chết ở Giới Luật Đường.  

             “Từ Phúc đối xử với người khác thế nào?”, sau hồi trầm ngâm, Diệp Thành nhìn sang Hùng Nhị.  

             “Nói thế nào nhỉ?”, Hùng Nhị gãi gãi tai, “ông ta trông rất nghiêm túc nhưng thực ra lại vô cùng giảo hoạt”.  

             “Ngươi trả lời kiểu gì vậy”.  

             “Ngươi sợ ông ta đoạt chân hoả của ngươi phải không?”, Hùng Nhị không phải kẻ ngốc, hắn có thể nghe ra cái mà Diệp Thành muốn biết là gì.  

             Diệp Thành không phủ nhận, hắn khẽ gật đầu: “Ông ta cứu ta một mạng, cho dù giờ đoạt đi chân hoả của ta thì ta cũng chẳng có gì để nói”.  

             “Vậy ngươi tự cầu phúc cho chính mình đi”, Hùng Nhị lắc đầu bất lực, “chân hoả đối với luyện đan sư mà nói là thứ vô cùng quan trọng, cho dù Từ Phúc là người đứng đắn thì cũng có khả năng đoạt đi chân hoả của ngươi”.  

             “Tên béo kia, ngươi coi lão Từ ta là gì vậy?”, một giọng nói mang theo vẻ khó chịu vang lên, sau đó có người đẩy cửa bước vào.  

             Thấy vậy, Hùng Nhị ho hắng một tiếng, không dám nói thêm gì.  

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận