“Giờ con tin rồi”, Diệp Thành tặc lưỡi, hắn không ngờ chiếc nhẫn này lại có khả năng cấm cố như vậy.
“Chúng ta có thể đứng lên được chưa?”, bên dưới, một lão già với thân hình béo mập nheo mắt, tít mắt cười nhìn Diệp Thành.
“Đứng lên, đứng lên chứ, mọi người mau đứng lên cả đi”, Diệp Thành vội nói, trước đó hắn chỉ lo thoát thân mà quên đi việc này khiến cả toán người quỳ hồi lâu, làm tổn thọ người khác đúng là trời đất không dung!
“Lui cả đi”, biết Diệp Thành còn chưa quen, lão già tóc bạc khẽ phất tay lên tiếng.
Sau đó mọi người lần lượt rời đi, trước khi đi còn nhìn Diệp Thành một cách tò mò, thầm nói không ngờ Thánh chủ đời này của Viêm Hoàng lại trẻ như thế, tu vi cũng thấp quá mức.
Nhưng lại không có ai phản bác, vì Huyền Thương Ngọc Giới đã nằm trong tay Diệp Thành, đây là sự thật không thể chối cãi.
Mọi người lần lượt rời khỏi đây, Diệp Thành cũng đi theo sau.
“Thánh chủ, xin dừng bước”, lão già tóc bạc mỉm cười kéo Diệp Thành lại.
“Tiền bối có chuyện gì sao?”
“Có thể nói cho ta biết thánh chủ lấy Huyền Thương Ngọc Giới này từ đâu không?”, ông lão hiền từ nhìn Diệp Thành.
“Là do tiền bối Chung Viêm truyền lại cho ta”, Diệp Thành vội vàng nói, không hề che giấu.
“Thánh chủ từng gặp sư huynh của ta ư?”, nghe thấy hai chữ Chung Viêm, lão già tóc bạc rất kích động.
“Đúng thế!”
Diệp Thành gật đầu, nói đúng sự thật: “Ta đã gặp tiền bối Chung Viêm ở Thập Vạn Đại Sơn”.
“Thập Vạn Đại Sơn?”, nghe thấy địa danh này, ông lão nheo mắt, vẻ mặt cũng trở nên cực kỳ khó coi: “Chẳng trách ta tìm lâu như vậy cũng không thấy, thì ra là ở Thập Vạn Đại Sơn”.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!