“Đạo hữu biết tình huống hiện tại của Nhân Hoàng?”, Diệp Thành ngạc nhiên nhìn hắn ta.
“Thị Huyết Điện bày ra trận chiến lớn như vậy, chúng ta muốn không biết cũng khó”.
“Vậy hai người…”
“Chúng ta sẽ không can thiệp, cũng sẽ không giúp đạo hữu”, dường như người thanh niên đeo mặt nạ biết Diệp Thành định nói gì nên thẳng thừng cắt ngang lời hắn: “Nếu các ngươi không có lệnh bài Thái Ất thì dù người là Thánh chủ Viêm Hoàng, chúng ta cũng không cho người mượn truyền tống trận”.
Nói đến đây, hắn ta chắp tay: “Đây là mệnh lệnh từ bên trên, chúng ta cũng chỉ nghe theo thôi, mong Thánh chủ Viêm Hoàng lượng thứ”.
“Ta hiểu, điều chỉnh tọa độ đi!”, Diệp Thành cười nhẹ.
“Cảm ơn vì đã thông cảm”, người thanh niên đeo mặt nạ cũng không lề mề, dùng ấn ký linh lực liên tục vẽ toạ độ trên truyền tống trận, hơn nữa còn vô cùng chính xác.
Đến khi vẽ xong toạ độ, Diệp Thành và Chung Giang bước vào.
Khi hai người sắp được dịch chuyển đi, Diệp Thành lại nhìn người thanh niên đeo mặt nạ nói với vẻ đầy hy vọng: “Đạo hữu, có lẽ sắp tới đại quân của Viêm Hoàng sẽ lại mượn truyền tống trận nữa, mong hãy giúp đỡ, chúng ta sẽ không quên ơn này”.
“Ta sẽ cố gắng hết sức”, hắn ta gật đầu.
“Cảm ơn”, Diệp Thành mỉm cười, sau đó hắn với Chung Giang biến mất trong truyền tống trận.
Khi xuất hiện lần nữa, hai người lập tức trốn vào không gian hư vô.
Sau đó cả hai ăn ý cùng nhìn về một hướng.
Ở đó có mây mù dày đặc, sát khí ngút trời, thần mang đủ sắc màu bắn ra tứ phía, nhìn từ xa đã thấy người đông như nêm, tiếng nổ ầm ầm vang lên không ngớt, vừa nhìn là biết đại quân của Thị Huyết Điện đang phá kết giới linh sơn của Nhân Hoàng.
“May mà vẫn kịp, kết giới linh sơn của Nhân Hoàng vẫn chưa bị phá”, thấy thế, Chung Giang thở phào nhẹ nhõm.
“Tiền bối, chúng ta bàn kế hoạch đi!”, Diệp Thành di dời tầm mắt.
“Ngươi nghĩ thế nào, cứ nói ra đi”.
“Thị Huyết Điện bày ra thế trận lớn như vậy, cho dù hai ta hợp sức cũng sẽ chết hoặc bị thương nặng”, Diệp Thành xoa cằm, chậm rãi nói: “Kế hoạch của ta là kéo dài thời gian chờ đại quân của Viêm Hoàng tới, tạo thành thế gọng kìm”.
“Giống với suy nghĩ của ta”, Chung Giang vuốt râu, chau mày bảo: “Nhưng chúng ta làm thế nào để vào được linh sơn của Nhân Hoàng đây? Nhân Hoàng đã bị bao vây kín kẽ, muốn vào thì kết giới bên trong phải mở mới được”.
“Chuyện này cứ giao cho vãn bối”, Diệp Thành mỉm cười, một tay tạo kết ấn, một làn khói xanh bay ra khỏi người hắn, hoá thành một Diệp Thành khác.
“Nhất Khí Hoá Tam Thanh”, thấy Diệp Thành biến ra đạo thân, Chung Giang chợt nheo mắt, nhìn hắn với vẻ đầy ẩn ý sâu xa.
“Khi nào Nhân Hoàng vượt qua khủng hoảng, vãn bối sẽ giải thích nghi ngờ của tiền bối”, như thể cũng biết nghi ngờ của Chung Giang, Diệp Thành khẽ cười: “Bây giờ điều ta muốn nói là đạo thân của ta sẽ thu hút sự chú ý của Thị Huyết Điện, tiền bối hãy nhân lúc đó liên lạc với Nhân Hoàng, bảo họ nhanh chóng mở kết giới để chúng ta vào. Tiền bối sẽ hợp lực với tiền bối Chung Tiêu điều khiển kết giới hộ tông, có lẽ Thị Huyết Điện cũng khó mà công phá được kết giới trong thời gian ngắn, như vậy đại quân Viêm Hoàng của chúng ta sẽ nhân thời gian quý báu mà sát phạt tới, khi họ đến thì chúng ta kết hợp từ bên trong và bên ngoài, chắc chắn đánh bại được Thị Huyết Điện”.
“Như vậy thì tốt quá, vất vả cho đạo thân của ngươi rồi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!