Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

Nói thật, tuy An Linh Như mới mười bảy tuổi nhưng nơi cần phát triển đã sớm phát triển rồi.
Hơn nữa cách ăn mặc cũng vô cùng trưởng thành, khe ngực lộ ra vừa trắng vừa sâu, thậm chí áo lót ren đen cũng lấp ló. Trên cố có deo một sợi dây chuyên mặt vàng lại càng thêm mê người.
Lạc Tú nhìn đến đây, bồng nhiên anh giơ tay về phía ngực An Linh Như, An Linh Như vô thức muốn tránh nhưng tay Lạc Tú quá nhanh, dù cô ta muốn tránh cũng không tránh được.
Lạc Tú tóm lấy mặt dây truyền trước ngực An Linh Như giật mạnh xuống.
Trong sợi dây chuyền có một thiết bị nghe lén, Lạc Tú hơi dùng sức bóp nát vụn nó.
An Linh Như đỏ bừng mặt bởi vì Lạc Tú đã chạm vào mình.
Đối với việc ba mình bị bát cóc, thật ra An Linh Như không quá bất ngờ vì ba cô ta làm nghiên cứu khoa học, nám giữ một vài kỹ thuật đặc biệt.
Chỉ là tại sao tự nhiên bị băt cóc, An Linh Như thật lòng rat muốn hỏi Lạc Tú.
Nhưng mà Lạc Tú lại tránh.
Lạc Tú cũng không tin tưởng bên ủy thác sẽ nói nguyên nhân thực sự cho mình, vì vậy anh cũng không buồn đế ý.
Anh chỉ cần đảm bảo sự an toàn của An Linh Như là được.
Nhìn thấy mặt dây chuyên bị bóp nát kia, An Linh Như đã nhớ ra đó là một người đồng nghiệp nữ trước kia của ba đã tặng nó cho cô ta.
Chỉ là không ngờ bên trong lại còn có thiết bị nghe lén.
“Được rồi, quay về học đi.” Lạc Tú lại không hề đế ý chút nào.
Thực tế An Linh Như rất có thiện cảm với Lạc Tú, sự thiện cảm này thậm chí là loại thiện cảm giữa đôi nam nữ, từ tối hôm
trước khi Lạc Tú cứu cô ta đã bât đầu có rồi.
An Linh Như mang theo sự vui sướng trong lòng và trái tim đập thình thịch quay về phòng học, còn đám người Trần Hữu lại đang chờ lớp 12/3 bỏ học, sau đó xem trò cười của Lạc Tú.
“Reng reng reng…’
Đây là tiết học thứ hai, chuông reo lên lớp đã vang lẻn.
Thầy Chu đã đi đến phòng học lớp số 3, Trần Hữu và Tôn Huy Nam đứng ở hành lang.
“Hừ, chờ xem, sẽ xảy ra chuyện nhanh thôi. Đợi học sinh lớp số 3 gây sự hết cả lên, tôi xem xem Lạc Tú xử lý thế nào?”
“Thật sự coi mình oai lâm sao, cũng không biết tên này có quan hệ gì mà chạy được vào đây làm giáo viên thế dục, mẹ kiếp còn làm cả giáo viên chủ nhiệm?” Trần Hữu mâng nhiếc, anh ta rất khinh thường Lạc Tú.
Trong mẳt anh ta, Lạc Tú chẳng qua chỉ là một thầng quê mùa thô kệch, anh ta tùy tiện đùa giỡn giở chút thủ đoạn là có thê’ khiến đối phương không trớ mình nối.
“Thầy Trần, cho dù anh ta có quan hệ gì tôi đều dám đảm bảo hôm nay anh ta không ờ đây nổi một ngày, chúng ta cứ chờ xem kịch hay đi.” Tôn Huy Nam và Trần Hữu đứng với nhau rất có loại cảm giác cấu kết làm việc xấu.
Hai người giống như không có việc gì làm, cứ chờ ở đầu hành lang.
Sau đó thầy Chu đi vào lớp dạy, học sinh lớp số 3 bên dưới đang làm gì vẫn làm cái đó, không ai đế ý đến thầy Chu.
Thầy Chu ngượng ngùng gọi một tiếng vào học đi nhưng không ai để ý tới anh ta, người thì chơi game, người thì ngủ, người thì nói chuyện, làm gì vẫn cứ làm nấy.
Nhưng mà thầy Chu lại âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm bởi vì đây mới là bình thường. Chỉ cần học sinh lởp số 3 không làm chuyện gì quậy phá vậy thì cả lớp số 3 đều bình thường, đây là cuộc sống thường ngày của lớp này.
Đi vào một phút đồng hồ.
Trần Hữu và Tôn Huy Nam đứng ở cuối hành lang chờ mong. Hai phút trôi qua.
Dường như không có chuyện gì xảy ra.
“Đợi thêm chút, nói không chừng thầy Chu đang cố sức trấn an nhưng không có tác dụng.”
Năm phút trôi qua, vần như cũ không hề có phản ứng gì. Không phải chứ.
“Hai người à đây làm gì?” Đằng sau truyền đến tiếng của Lạc Tú.

Nhấn Mở Bình Luận