Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

“Các em lớp số 3, tập hợp ở sân thế dục cho tôi, thích hóng
chuyện thì đến đó.” Lạc Tú lên tiếng.
Nhưng sác mặt của Trần Hữu lập tức thay đổi, Lạc Tú định làm gì lẽ nào anh ta không biết sao. Buối sáng bọn họ đã cược với Lạc Tú, nếu hôm nay Lạc Tú và lớp số 3 không xảy ra chuyện gì vậy thì bọn họ phải chạy quanh sân thế dục năm mươi vòng.
Nghiêm túc mà nói, hiện tại đã đến giờ, bọn họ đã thua.
Nhưng phải biết rằng một vòng là 400m, năm mươi vòng là 20km, thế thì phái chạy đến nửa đêm mất.
Hơn nữa Lạc Tú lại còn gọi đám học sinh đi xem trò cười của bọn họ.
“Tên họ Lạc kia, anh?”
“Dám cược dám chịu thua.” Lạc Tú khoanh tay ra sau lưng, không đế cho Trần Hữu chút cơ hội nào.
“Ồ? Các người lại cược cơ à? Phải sớm nói chứ, nếu như cậu cả Trần sớm nói ra thì làm sao tôi có thế không giúp anh được?” Lưu Chí Cường thông minh nén đã đoán ra phân nửa ngay.
Nhưng mà tuy Lưu Chí Cường nói vậy, cậu ta lại quay đầu hét lên với các bạn lớp số 3.
“Ra sân thể dục hóng chuyện thỏi.” Nói xong, Lưu Chí Cường lập tức làm một thủ thế hiphop khiêu khích với Trần Hữu.
“Lưu Chí Cường, cậu?” Trần Hữu vô cùng phẫn nộ.
“Anh tưởng tòi ngốc à? Anh tốt bụng cung cấp tư liệu cho lớp số 3 chúng tôi, không phải là muốn chúng tôi xử lý anh ta, mượn dao giết người sao? Cây đao Lưu Chí Cường tôi đây mà cũng là thứ cậu cả Trần có thế mượn được ư?” Lưu Chí Cường dẫn theo đám người chạy về phía sân thế dục.
Không qua bao lâu, mười mấy giáo viên không hề tình nguyện đi đến sân thế dục.
“Thầy Lạc, thầy xem hôm nay thầy vừa tới mà đối xử với đồng nghiệp như thê’ có phải không hay lám không. Sau này mọi người còn phải làm việc với nhau mà?” Hiệu trưởng đứng ra giảng hòa.
Nhưng Lạc Tú lại lầc đầu nói.
“Tăng cường rèn luyện thân thề mà thôi, không thể cứ để học sinh chạy được, làm giáo viên thì nên đi đầu chứ. Các người ai nấy đều béo ục ịch như heo ấy, nên luyện tập chăm chỉ vào.”
Lạc Tú không chút lưu tình, trực tiếp châm chọc.
Hơn nữa những lời này nói trước mặt mọi người, gần như mọi người đều nghe thấy.
“Tên họ Lạc kia, anh?”
“Đừng lằng nhằng nữa, chạy cho tôi, nếu như các người không cần danh dự thì có thế không cần chạy, vậy sau này cũng đừng đứng trước mặt tôi rề rà. Có bản lĩnh dám chơi thì dám chịu đến cùng cho tôi.” Lạc Tú cười khấy một tiếng.
Mà Trần Hữu liếc nhìn Tỏn Huy Nam, bọn họ sẽ không nhịn cục tức này, càng không chấp nhập hạ mình trước mặt Lạc Tú. Bọn họ cắn răng bắt đầu chạy.
Nhìn thấy Trần Hữu và Tôn Huy Nam bắt đầu chạy, những người khác tự nhiên cũng chạy theo sau.
“Kìa kìa, hiếm gặp lắm đó, những thầy cô này cũng sẽ chạy à?” “Đó không phải là thầy Triệu sao?”
“Thây Triệu cố lên, không được thua tên mập Tôn Huy Nam đâu”
Đám học sinh lớp số 3 cười hi hi ha ha ở sản thế dục, cười đến đau cả bụng.
“Giáo viên mới đến này cũng khá thú vị đấy.” Lưu Chí Cường thở dài nói.
“Có điều lớp số 3 chúng ta sẽ không chấp nhận anh ta là giáo viên chủ nhiệm.”
Mấy chục giáo viên chạy vòng quanh sân thê’ dục, cảnh tượng này khá rầm rộ, lập tức thu hút rất nhiều học sinh đến xem.
Mười mấy giáo viên kia thường ngày có chạy bộ bao giờ đâu, không đến một vòng đã mệt thờ hồng hộc, thậm chí bát đầu vã mồ hôi.
“Chuyện gì vậy? Sao nhiều giáo viên chạy bộ thế?”
“Hì hì, tôi cũng không biết, mau đi gọi mọi người đã về phòng ký túc qua đây hóng chuyện đi.”
Một truyền mười, mười truyền trăm, nhất thời gần như toàn trường đã tới đây xem.
Mấy ngàn người vây quanh xem, khiến cho mười mấy thầy cô
vừa thẹn vừa xấu mặt, ai nấy đều nghiến răng nghiến lợi nhìn Lạc Tú.

Nhấn Mở Bình Luận