Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

 

Tại sao Chu Tiếu Ly lại đi lên?
Rõ ràng tối hôm qua Chu Tiểu Ly đã đấy Lạc Tú trước mặt mọi người, chẳng lẽ tối qua Lạc Tú đi báo mộng cho Chu Tiếu Ly ư?
Mẹ kiếp, Trần Hữu cực kỳ tức giận.
Mà giọng nói của Chu Tiếu Ly đã vang lên trên loa phát thanh. “Tôi xin lỗi vì tất cả những gì tôi đã làm…”
Sau đó là một bán kiếm điểm.
Một bài văn mấy ngàn chữ, nói nghe cực kỳ cảm động, có thể nhận ra không phải chiếu lệ mà là thành thật xin lổi.
“Cuối cùng, tôi muốn cảm ơn giáo viên chủ nhiệm mới của tôi, thầy Lạc, người đẫ cho tôi hy vọng và ánh sáng, cũng là người đã kéo tôi trở lại từ vực thầm. Tại đây, em xin được cám ơn thầy, thầy Lạc của em.”
Sau khi Chu Tiếu Ly nói xong những điều này thì đi xuống.
Mãi cho đến khi Chu Tiểu Ly đi xuống, tinh thần của Trần Hữu vần chưa trờ lại bình thường, vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Đồng thời Tôn Huy Nam cũng sửng sốt, đến bảy giờ vẫn cảm thấy không phải là sự thật.
‘Tiểu Ly, hy vọng và ánh sáng, kéo trờ lại từ vực thầm. Nếu hôm nay không phải tôi chính tai nghe thấy những lời cậu nói thỉ không tin đó là do cậu nói đâu đó nha.” Một bạn nữ cùng lớp trêu chọc.
“Tiểu Ly, cậu đừng nói với tôi là thầy ấy đã giúp cậu giải quyết chuyện đó rồi nha?” Lưu Chí Cường hỏi.
Những người khác không thế hiếu được những lời cuối cùng của Chu Tiếu Ly nhưng Lưu Chí Cường có thế hiếu được, bởi vì với sự thông minh của Lưu Chí Cường, cậu ta đã biết bí mật của cô ta từ rất lâu rồi.
Đó là lý do tại sao Lưu Chí Cường hỏi.
Chu Tiếu Ly chắng ừ hử, chỉ gật đầu.
“Chết tiệt! Tôi đẽ tính toán sai rồi, xem ra cần phải ra tay trước, nếu không thì cả lớp sẽ rơi vào tay giặc.” Lưu Chí Cường lác lác nắm đấm, sau đó bât đầu tính toán.
“Giỏi lắm, thầy Lạc, một học sinh khó thu phục như Chu Tiếu Ly mà thầy cũng thu phục được.” Một giáo viên tiến lên chúc mừng.
“Đúng vậy thầy Lạc, bỗng nhiên tôi nhìn anh với một cặp mắt khác rồi đó. Lúc đầu tôi nghĩ anh chắng biết gì nhưng không ngờ anh lại cỏ thế xử lý Chu Tiếu Ly dễ dàng như vậy.” Một giáo viên khác cũng hết lòng khen ngợi.
Chỉ khi Trần Hữu đi ngang qua, Lạc Tú mới châm chọc nói.
“Thầy Trần, khiến anh that vọng rồi.”
“Đừng đác ý!” Trần Hữu vội vàng bỏ đi.
Mà bên kia, Lưu Chí Cường lấy điện thoại di động ra, do dự một lát nhưng cuối cùng vẫn bấm máy.
“A lô, Thánh Đào, cậu đang ở đâu? Nói cậu nghe này, lớp chúng ta lại đổi một giáo viên chủ nhiệm mới rồi, lần này không dễ đối phó đâu! Cậu cẩn thận đi.” Nói xong Lưu Chí Cường cười nhạt.
Tàm trạng của Lạc Tú rất tốt, nhưng kết quả là vừa lên lớp đẽ nhận được một cuộc điện thoại.
Lớp ba lại xảy ra chuyện rồi, Lưu Chí Cường đẽ chửi giáo viên bộ môn ngữ văn, cuối cùng còn suýt đánh người ta, khiến giáo viên ngữ văn bị mắng đã khóc, sau đó mới được vài phút đã bó chạy khỏi lớp.
“Xem ra phải chấn chỉnh tên này mới được.” Lạc Tú cúp điện thoại, đi về phía phòng học lớp 12/3.
Khi Lạc Tú bước vào lớp, vừa vặn lúc Lưu Chí Cường đang nói chuyện phiếm với Hàn Phong.
Mà lúc này Trần Hữu cũng tới, dù sao chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ!
Với tư cách là trưởng khoa, chác chán Trần Hữu sẽ đến, hơn nữa anh ta cũng đang tìm cơ hội đế trừng trị Lạc Tú.
“Em cố ý phải không?” Lạc Tú bước vào, hỏi thắng Lưu Chí Cường.
“Phải thì sao?” Lưu Chí Cường xoè hai tay ra, tỏ vẻ rất thản nhiên.
“Khiêu khích tôi à?” Lạc Tú hỏi lại.
“Đúng vậy, tôi muốn thầy nhớ rõ, ở trong lớp này ai mới là người có tiếng nói nhất!” Lưu Chí Cường mỉm cười.

Nhấn Mở Bình Luận