Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

Nhưng giờ phút này, không có ai là dám ra mặt nói chuyện, cũng chẳng có ai là dám nói không.
“Rốt cuộc thầy Lạc có thân phận gì nhỉ, sao dám nói chuyện với ba mẹ chúng ta như thế chứ?” Rất nhiều học sinh ở lớp số
ba đều ngây ngấn cả người, đặc biệt là sau khi Lạc Tú nói xong những lời đó, các bậc phụ huynh ở đó không ai dám hé răng phản bác.
Điều này càng khiến người ta thêm sợ.
“Được rồi, chuyện chỉ đơn giản thế thôi, tiếp theo, chúng ta vào chuyện quan trọng!’ Sắc mặt Lạc Tú lập tức nghiêm túc trở lại.
Mà các ông lớn cũng theo đó mà trở nên nghiêm túc hơn hẳn.
“Mồi người hai vạn bảy, đây là tiền học phí, nộp tiền đi.” Lạc Tú duỗi thẳng tay ra, khiến các ông lớn ai nấy cũng ngây ngẩn cả người.
Thắng thắn đòi tiền cúa các ông lớn như vậy sao?
“Thầy Lạc à, chuyện này chầng phải có điểm gì đó không ổn sao?” Lưu Đức Kiên không nhịn được mờ miệng trước.
Đây có khác nào kiêu vơ vét tài sản, bãt chẹt người ta chứ? Dù gì thì mới học có chút, sao chưa gì đã mồi người đóng hai vạn bảy?
Tuy bọn họ không phải người thiếu tiền, nhưng nghĩ như vậy khiến lòng bọn họ có phần khó chịu!
Vì dù sao thì họ cũng là những ông lớn có uy tín danh dự ở Thông Châu này, nếu đế chuyện này truyền ra ngoài thì còn ra thế thống gì nữa chứ?
“Trước đó con mấy người có nói là không có tiền ăn cơm, vậy nên tôi đã hổ trợ ứng trước với nhà ăn ba tháng tiền cơm, hiện
giờ các người cũng nên trả lại tôi chứ.”
“À đúng rồi, vị phụ huynh này, chính con anh là người nói không có tiền đầu tiên đấy, anh có thế kêu con mình vào đây hỏi trực tiếp cậu ta cũng được.’ Lạc Tú nhướng mày nói.
Mấy lời này vừa thốt ra khỏi miệng anh, mặt Lưu Đức Kièn lập tức đanh lại, nhà mình sao lại không có tiền được chứ, tốt xấu gì ông ta cũng là lãnh đạo cấp cao ờ Thông Châu, sao lại có chuyện không cho con mình tiền sinh hoạt được!
Nhưng giờ đang trước mặt bao nhiêu người, Lạc Tú sẽ không vô lý lừa gạt mọi người, chuyện này thật sự có chút mất mặt.
“Đức Kiên, nếu ông thật sự thiếu tiền, vậy thì tôi sẽ bỏ tiền ra thay phần của ông. Người vừa lên tiếng chính là Diệp Quốc Uy, nếu là người khác thì sẽ không dám nói thầng mặt Lưu Đức Kiên như vậy, nhưng Diệp Quốc Uy lại không hề kiêng kỵ.
Dù gì thì cũng có lý do, thứ nhất là ở đây Diệp Quốc Uy cũng như nhà họ Diệp thì đâu có sợ ai, hai nữa là mọl người chưa ai mờ miệng nói gì, Lưu Đức Kiên đã mờ miệng trước tự khác sẽ khiến Diệp Quốc Uy cảm thấy khó chịu trong lòng, tự nhiên cũng đứng về phía Lạc Tú.
Tuy trước mặt bao nhiêu người phải chịu cảnh xấu hố như thế, nhưng Lưu Đức Kiên chỉ cỏ thế nhịn xuống, bởi vì trong chuyện này ỏng ta không chiếm được phần thắng!
“Thầy Lạc, thực sự xin lỗi, cậu đừng hiểu Tâm, tôi chỉ muốn biết rõ ngọn nguồn thế nào thôi. Dù sao thì cậu cũng biết mà, mọi người ở đây đều có thân phận rất nhạy cảm, chưa kế cậu còn là giáo viên, tôi sợ người khác sẽ hiếu lầm thôi!” Lưu Đức Kiên không dám nối giận, chỉ đành nói lời xin lỗi với Lạc Tú. Sau đỏ,
Lưu Đức Kiên quay sang trừng mắt liếc Lưu Chí Cường một cái.
Những lời vừa rồi, học sinh lớp ba bên ngoài đều nghe thấy, hiện tại cả đám đều cười khố.
“Lợi của thầy Lạc thật sự không dẻ chiếm như vậy đảu. Chí Cường, cậu xem mấy cái ý tường thối mà cậu nghĩ ra lúc trước
đi.”
“Ài, tôi cảm thấy đêm nay trở về chắc chân tôi phải thảm rồi.” Tuy rằng Lưu Chí Cường nói khá thoải mái nhưng mồ hôi lạnh vẫn chảy ròng ròng. Bới vì cậu ta biết lần này cậu ta thật sự chọc giận ba mình rồi.
Những phụ huynh này nộp tiền xong liền dần con rời đi.
Tất nhiên, cũng có một số người cố tình nộp nhiều hơn một chút.
Ví dụ, người giàu nhất, ông Vạn vừa vung tay là một trăm ngàn nhân dân tệ, nhưng lại bị Lạc Tú đấy về.
“Bây giờ tôi vẫn là một giáo viên, chuyện này không thích hợp, không thế vì tôi mà hủy hoại danh tiếng của giáo viên.” Lạc Tú từ chối.
Nhưng điều này cũng rất rõ ràng, hiện tại tôi vần là giáo viên, nhưng sau này thì sao?
Mọi người đều thông minh, tự nhiên hiếu mọi thứ.

Nhấn Mở Bình Luận