Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

“Hừ, tói khuyên các cậu đừng có mã không biết điều, cậu thanh niên, nước đi này rất sâu. Nếu cậu không trá một chút giá, sao có thể nhận được những đồ vật khác.” Chu Nhất Minh cười khẩy nói.
òng ta cố tình nâng giá cao lên, thực tế mà nói Vịnh Bàn Long có thế quảng cáo với giá năm trăm vạn, nhưng ông ta đă thăm dò từ trước, hình như chủ nhân hiện tại của Vịnh Bản Long là một người trẻtuối, hơn nữa bối cảnh cũng không có gi, cho nên ông ta mới có thế lớn tiếng chèn ép.
“Đã có người chết trong quá trình thi công dự án bất động sản của các cậu. Hoặc là bỏ ra ba triệu, tôi giúp các cậu dọn dẹp sạch sẽ, hoặc là các cậu đừng hòng bán được một căn nào.” Chu Nhất Minh vô cùng tự tin nói.
Dù sao thì xí nghiệp ở Thông Chảu hay là bất động sản cũng đều phái nhin sac mặt cúa õng ta, nếu không ngày mai bạn chí có thế lên báo, lên tạp chí, lên tin tức TV… Có rất nhiều cách bôi nhọ bạn.
“Hoặc giống như tôi vừa mới nói vởỉ cậu đấy, cậu có thế đế cô Lam…”
“Bốp!”
Lạc Tú bỗng vung một cái tát.
Đột nhiên toàn bộ bốn năm mươi người đang tụ tạp trong đại sảnh đều im lặng, ánh mát lập tức nhìn về phía này: “Cậu dám đánh tôi?”
“Con mẹ nó cậu biết tôi là al không mà dám đánh tôi?” Chu Nhất Minh ôm mặt ngạc nhiên nhìn Lạc Tú.
Vẻ mặt Lạc Tú lạnh nhạt giống như vừa mới vổ một con muồi.
“Đi gọi bảo vệ đến đây!”
“Không cần gọi, tôi rất muốn nhìn xem người thanh niên này rốt cuộc ngông cuồng đến mức nào.” Chu Nhất Minh ngăn cản người đang định đi gọi bảo vệ tởi, hiến nhiên là vẳn không chịu đế yèn.
Ông ta chính lè ông trùm trong cái ngành này, vậy mà bây giờ có người dám tát ông ta trước mặt bao nhiêu người, sao có thể nuốt trôi cục tức nảy chứ?
Lúc này, có một người đi tới với khí thế hung hăng.
“Cậu thanh niên, cậu có phần không biết trời cao đất dày rồi đấy. Mau quỹ xuống xin lồi tống giám đốc Chu đi.” Thấm Đảo của công ty truyền thông Lam Vũ đứng ra nói.
Công ty truyền thông Lam Vũ của ông ta chỉ đứng sau công ty văn hóa truyền thông Tinh Mòi. Nghe nói công ty nãy cổ vốn lưu động lên tới ba tý tệ, có thế xem như một thế lực vững chác ờ Thông Châu.
“Ông cũng muốn ăn tát hả?” Lạc Tú cười khấy một tiếng.
Tuy Lam Thục Đoan không phái người phụ nữ cúa Lạc Tú, nhưng trong lòng Lạc Tú xem Lam Thục Đoan như bạn bè, giờ trò trước mặt anh, sỉ nhục bạn anh, Lạc Tú cũng sẽ không coi những người này là học sinh mà chiếu cố, căn bản sẽ không
nương tay. Cho nên anh đã vung một cái tát.
Thực sự đây không phải Lạc Tú điên cuồng, mà Lạc Tú vốn là tiên tôn, tự nhiên có uy nghiêm của tiên tôn. Thực ra anh đã rất kiềm chế, đối lại nếu là kiếp trước, nói chuyện như vậy trước mặt anh đă sớm bị giết rồi.
“Con mẹ nó, cậu thật ngông cuồng, cậu là chủ của hạng mục Vịnh Bàn Long à?”
“Cậu cũng không nhìn xem tôi là ai, tôi và tống giám đốc Chu sẽ phong sát cậu, con mẹ nó, cậu đừng hòng bán được một căn nào.” Thấm Đào cũng coi như là một người có thân phận và địa vị, ông ta không ngờ Lạc Tú cũng dám bất kính với mình.
“Bây giờ cậu quỳ xuống xin lỗi tôi, sau đó bỏ ra một tỷ tệ, tôi còn có thế dìm ồn ào ớ Thông Chảu xuống cho cậu, nếu không mối làm ăn kia của cậu, đừng nói là một phòng, đến một viên gạch cũng đừng mong bán ra.” Chu Nhất Minh xoa xoa mặt nổi.
“Cậu thanh niên, cậu hoi quá đáng rồi đấy, còn không mau xin lỗi tổng giám đốc Chu, nếu không không chỉ trong ngành bất động sản này, chỉ cần ở Thông Cháu, bất kế cậu làm ăn gì đi chăng nữa đều có thế khiến cậu hóng việc, cậu có tin không?” Một ông trùm bất động sản khác nói.
“Phong sát tôi?” Lạc Tú cười cười.
“Cậu đừng cho râng chúng tôi không dám, nếu không đế cho cậu biết tay một chút cậu lại không biết chúng tôi lợi hại đến đâu.” Một ông chủ trong ngành bất động sản nói, ông ta chính là ông chủ của nhà phát triến biệt thự Thời Đại ở trung tâm
thành phố, thực lực vô cùng quyền lực.
Điều này quả thực có chút khó khăn, nếu đại lý bất động sản vả công ty truyền thông cùng nhau phong sát Lạc Tú, vậy thi hạng mục Vịnh Bàn Long kia đừng mong kiếm tiền, đến bán đi một viên ngói cũng là một việc khó.
‘Tôi nói rồi, bây giở cậu hối hận vần kịp, quỳ xuống xin lỗi cho tôi.” Chu Nhất Minh đứng trước mặt Lạc Tú cười khấy nói.
“Quỳ con mẹ nhà ông, ông lè cái thá gì?” Lạc Tú giơ chân đạp mạnh một cú, trực tiếp đá Chu Nhất Minh văng xa năm mẻt.
“Cậu thực sự dám đánh người!”
“Bảo vệ! Bảo vệ dâu?”
“Người đâu tởi bât cậu ta ném ra ngoài cho tôi.” Thấm Đảo tức giận quát.
“Cậu xong đời rồi, sau này cậu tuyệt đối không lăn lộn ở Thông chảu được nữa đáu. Ngày mai ông đáy sẽ đưa cậu lèn báo, hoàn toàn phong sát cậu.”
Chu Nhất Minh bị Lạc Tú đá một cước đến hộc máu, nhưng vần nằm trên đất chỉ vào mặt Lạc Tú uy hiếp nói.

Nhấn Mở Bình Luận