Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

Ông ta không ngờ tính tình người thanh niẽn này lại thỏ bạo đến vậy, một câu không lọt liền động thủ.
“Hừ, phong sát tôi?” Lạc Tú đứng tại chồ mỉm cười.
‘Tỏi muốn nhìn xem các ỏng định phong sát tỏi thế nào?’
“Cái khác không nói, nhưng hôm nay cậu chết chác rồi, con mẹ nó cậu dám ờ đây đánh người.” Thẩm Đào cười khẩy nói.
Bọn họ ếẽu là những người cỏ thân phận và địa vị, hơn nữa ờ đáy không ai dám giớthói ngang ngược, nơi này là nơi nào mọi người đều hiểu rõ.
Người thanh niên này lại dám giở trò lưu manh ở đây, đợi tới khi báo vệ đến, nhất định sẽ nhận được sự dạy dỗ đến nơi đến chốn.
Cho nên Thấm Đào vừa cười khấy, vừa chờ xem kết cục của Lạc Tú.
Chu Nhất Minh cũng vậy, ông ta chính là ông trùm trong cái ngành này, bây giờ bị người khác đánh trước mặt như thế, nhất định phải tìm lại mặt mũi.
“ỏng đây đợi xem cậu chết như thế nào.” Chu Nhất Minh tức giận máng một tiếng.
Rất nhanh đội bảo vệ đã đi vào, thậm chỉ còn cỏ một vài vệ sĩ cũng vào theo.
“Bát cậu ta lại cho tôi, cậu ta dám đánh người.”
Thấm Đào nói vởi bảo vệ.
‘Tôi thật muốn nhìn xem hôm nay cậu ngông cuồng đến đâu.” Chu Nhất Minh ôm bụng nói.
“Anh Lạc?”
Ban đầu, bảo vệ rất ngạc nhiên vì đội trưởng đội bảo vệ biết rất rõ Lạc Tú là ai. Sau lằn đạo diễn kia xông nhầm vào phòng của Lạc Tú, Diệp Song Song đã cố tình đến Hải Thượng Minh Nguyệt chào hỏi, cho nên đội trưởng dội bảo vệ cũng là quen biết với Lạc Tú.
Bât Lạc Tú?
Đừng nói đùa nữa.
Lúc nảy sắc mặt Lạc Tử cũng trầm xuống.
“Đuổi bọn họ ra ngoài, tôi không muốn thấy bọn họ ở trong này.” Lạc Tú nhướng mày, giọng điệu mang theo mùi ra lệnh.
Sau đó Lạc Tú dần theo Lam Thục Đoan nghênh ngang rởi đi, bảo vệ căn bản cũng không ra tay ngăn cản.
Điều này làm cho đám người Chu Nhất Minh lập tức ngẩn người.
‘Thật xin lỗi, các vị.” Đội trưởng đội bảo vệ bỗng nói với đám người Thẩm Đào và Chu Nhất Minh.
“Như vậy là ý gì?” Thấm Đào nhướng mày hỏi.
“Ý của tôi là kêu các người, cút!” Đội trưởng đội bảo vệ dồn sức máng.
‘Từ nay về sau các ngườỉ bị liệt vào số đen của Hải Thượng Minh Nguyệt, anh Lạc không muốn thấy các người, không ai có thể đến.” Đội trường đội bảo vệ rất không khách khí.
Bới vì anh ta có tư cách này, ai cũng biết ông chú ớ đây là ai, không ai dám ở nơi này giở thói ngang ngược, đương nhiên Lạc Tú là ngoại lệ.
Đám người Chu Nhất Minh bị đuối đi.
Những người còn lại hai mặt nhìn nhau, đều suy đoán về thân phận của Lạc Tứ.
Trẽn đường trở về.
“Anh Lạc, có phải khi nãy anh hơi kích động không?” Từ Văn Binh nói.
“Có à? Tỏi đã rất kiềm chế” Lạc Tú bất đâc dĩ nói, nhưng đây là lời nói thật, với tính tình trước đây của anh, anh đã sớm ra tay giết người rồi.
“Nhưng anh Lạc à, nếu chúng ta đắc tội bọn họ, vậy sau này chuyện rao bán bất động sán trước cúa chúng ta thì sao?” Vương Phi có chút lo láng.
“Yên tám đi, tôi bảo đảm bất động sán này sẽ là bất động sản nóng nhất Thông Châu, mỗi một căn ớ đây không có cái nào dưới ngàn vạn, nghĩ cũng đừng nghĩ.” Lạc Tú khẽ cười.
“Anh thật sự dám nghĩ hả?” Lam Thục Đoan cười nói.

Nhấn Mở Bình Luận