Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

“Được rồi, vậy lấy chén trà này làm mốc, trước khi trả lạnh, lão phu sẽ cứu người ra cho các người. Xưa có Quan Vũ rượu còn ấm đã chém được Hoa Hùng, nay có lão phu trà chưa lạnh đã cứu được người.” Hồng Lão đưa chén trà cho từng người một.
Hồng Lão hoạt động gân cốt một chút, định khởi động cơ thể.
“Hồng Lão, hay là chủng ta vần nèn phái mấy người yếm hộ cho ông?” Lúc này Lưu Quyền lên tiếng nhầc nhở.
“Hừ, chút chuyện nhỏ nhặt này, một mình tôi là đủ rồi.”
Sau đó ông ta trực tiếp nhảy từ tâng chín xuống đất.
Phải biết rằng nơi này lè tầng chín đấy, cứ nhảy xuống như vậy, không nói đến một ông già, cho dù là người trẻ tuổi không chết thì cũng tàn phế.
Nhưng mà chỉ nghe rầm một tiếng, Hồng Lão đáp xuống đất, không tốn hại một sợi lông sợi tóc não.
Nhất thời nhìn thấy cánh tượng này, mọi người đều vổ tay vang dội.
“Chất quá Hồng Lão, võ giỏi đấy Hồng Lão.”
“Hôm nay xem như được mở mang tầm mắt, võ nghệ này quá giỏi rồi.” Rất nhiều người tán thưởng nói.
“Ha ha, đúng là hiếm gặp thì thấy kỳ lạ.” Hồng Lão cười khẩy một tiếng, sau đó giống như một con báo săn, dùng tốc độ cực kỳ nhanh lao về phía nhà xưởng.
Nhà xưởng cách nơi này chỉ khoảng hai trăm mét, không tính là quá xa, rất nhanh chóng Hồng Lão đã biến mất bên trong nhà xưởng.
Lưu Quyền lại ngoảnh đầu nhìn Lạc Tú một cái có vẻ rất đắc ý.
“Có vài người e là phí công đi một chuyến rồi.”
“Đừng tưởng rằng thiên hạ này chỉ có anh có vài phần bản lĩnh, phái biết núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn.” Lưu Quyền khinh thường nói.
“Đừng có nói hết lởi như thế, e râng lát nữa anh sẽ phái hối hận.” Lạc Tú thản nhiên nói.
Bởi vì tuy người khác không nhìn ra được tình hình bên trong nhưng Lạc Tú đã có thể nhìn thấy cực kỳ rõ ràng.
Vị Hồng Lão kia quả thực có vài phần bản lĩnh nhưng lại chưa đú đế có thế cứu người ra ngoài. Hiện giờ bẽn trong đang đánh nhau nhưng mà vị Hồng Lẫo kia đỗ bị hỏa lực áp chê’ không dám hành động bừa bãi.
“Hừ, e là anh vẫn chưa biết nhỉ? Vị Hồng Lão này chính là truyền nhân của Thương Châu Bát Cực Quyền, là SƯ đệ của chướng môn đương nhiệm.” Lưu Quyền nhâc đến Bát Cực
Môn.
Có điêu Lạc Tú lại không để ý một chút gì đến điều này, Bát Cực Môn hay là Bát Cực Quyền Lạc Tú vần biết.
Khi ấy ớ thời Khang Hi triều Thanh lúc bấy giờ có hai võ sĩ và đại lực sĩ ở nước ngoài được xưng là bất khá chiến bại trèn thế giới.
Lúc ấy Trung Quốc tổ chức thi đấu quốc gia, nghe nói rất nhiều người của môn phái đều ra mặt nhưng đều bị đối phương quật ngã hết.
Vi đế giữ thể diện, lúc ấy Khang Hi đã hạ thánh chí tìm kiếm cao thủ ở dân gian.
Lúc ấy người sáng lập Bát Cực Quyền mạnh mẽ xé đi bảng vàng, liên tiếp đánh bại hai người nước ngoài, giữ được thể diện của cả Trung Hoa.
Tuy râng lúc ấy có thế vi nguyên nhân khác, một vài cao thủ chân chính của phái lớn trong nước chưa ra tay, nhưng hai kẻ kia thực sự không hề yếu kém, người sáng lập Bát Cực Quyền lại cỏ thế đánh bại bọn họ, vậy thì thực lực này thật sự đáng
sợ.
Có điêu cho dù có giỏi đi chăng nữa đó cũng chỉ là một loại sức mạnh thuộc phạm trù con người hoặc là nói khá tầm thường.
Lạc Tú có thế sẽ hứng thú với loại này nhưng sẽ không đế vào trong mât.
Dù sao võ giả cũng chỉ là võ giả, há có thế đánh đồng với người tu tiên phất tay một cái long trời lở đất?
Vì vậy chỉ một truyền nhân Bát Cực Quyền nho nhỏ, ở trong mát Lạc Tú không khác gì một thầng hề mà thôi, Lạc Tú thật sự chẳng có gì phải để tâm.
Nhìn thấy Lạc Tú không nói lời nào, Lưu Quyền lại cười khẩy một tiếng tưởng rằng Lạc Tú sợ. Dù sao nếu như Lạc Tú thật sự là người trong giang hồ vậy thì chắc chắn sẽ sợ hãi.
Vì thế vẻ đác ý trẽn khuôn mặt Lưu Quyền càng thêm đậm hơn.
Có điêu đúng vào lúc này, khóe miệng Lạc Tú lại lộ ra một tia trào phúng.
“Đi vào lâu như vậy rồi sao không có động tĩnh gì?”

Nhấn Mở Bình Luận