Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

“Vậy ông nói giờ phải làm sao đây? Dù sao cùng lám thì cá chết lưới rách, còn có năm phút nữa thôi, hoàn toàn không kịp nữa.” Lúc này có lẽ Lưu Quyền thật sự mặc kệ tất cả, ngay cả Tô Bửu Điền cũng dám cãi lại.
“Linh tinh, không phải vẫn còn cậu Lạc hay sao?”
“Anh ta? Hồng Lão cũng đã thất bại, ông cảm thấy anh ta có thê’ sao?”
“Õng cảm thấy anh ta giỏi hơn Hồng Lão à? Anh ta mới bao nhiêu tuổi, cho dù bât đầu luyện võ từ trong bụng mẹ thì anh ta cũng không thế nào mạnh hơn Hồng Lão được chứ?” Lưu Quyền giống như con chó điên đang cân càn.
“Lão Tố, không phải tôi khoe khoang nhưng cậu ta tính là cái thá gì, Hồng Lão tôi còn không làm được thì cậu ta có thể làm được ư?” Hồng Lão cũng hừ lạnh nói.
“Chẳng qua cậu ta chỉ là một thằng miệng còn hôi sữa thôi. Thời gian chỉ còn lại năm phút, trong thời gian ngân như vậy, cậu ta có thế cứu được người ra ngoài sao?” Hồng Lão hừ lạnh một tiếng, khinh thường nhìn Lạc Tú.
“Ông là cái thá gì?” Lạc Tú bống nhiên lên tiếng.
“Sao nào, với thân phận của tôi mắng cậu mà cậu cỏn không chịu nhận, còn ấm ức à?” Hồng Lão vẩn rất chướng mắt Lạc Tú.
“Cậu Lạc, hiện giờ thời gian gấp rút, cứu người quan trọng hơn.
Đợi cứu được người ra ngoài, món nợ này tùy cậu tính kiếu gì cũng được.” Tô Bửu Điền nhanh chóng cản Lạc Tú lại bởi vì ông ta sợ Lạc Tú sẽ trực tiếp ra tay.
Lạc Tú gật đầu.
“Hừ, tôi để lời này ở đây, cậu tưởng cậu thật sự có thê’ cứu được người ra sao?”
“Cậu có biết phòng tuyến bẽn trong đó nghiêm ngặt thế nào không? Cậu còn chưa đến gần đã bị phát hiện rồi. Sau đó nghênh đón cậu chính là súng máy hạng nặng, nếu như cậu dám tiến lại gần thẽm nữa, bọn họ sẽ dám giết người.”
“Cậu cho rằng cánh tay này của tôi mất như thế nào? Chính là vì bọn họ uy hiếp muốn giết người vì vậy tôi mới có thế bị đả thương.” Hồng Lão lại hừ lạnh nói.
Lời này vừa nói ra, ngay cả Tô Bửu Điền cũng im lặng, bời vì nếu thật sự là thế, vậy thì quả thực hôm nay cho dù là ai tới cũng không cứu được An Linh Như, bởi vì đối phương thật sự sẽ giết chết An Linh Như.
Đối phương chính là lính đánh thuê, trong tình huống cực đoan, đối phương sẽ hoàn toàn không quan tâm đến tính mạng của chính mình, hoàn thành nhiệm vụ mới chính là mục tiêu hàng đầu.
Tô Bửu Điền do dự mãi, bởi vì nếu là như vậy thì cách trực tiếp nhất chính là dứt khoát cho nố tung nơi đó.
“Sao lại không nói nữa thế, không phải cậu nói có thế à, cậu đi đi.” Hồng Lão trào phúng.
Đây là một cục diện chết không thể giải được, không ai có thể đưa người ra ngoài mà thần không biết quỷ không hay.
Trước khi tiếp cận được mục tiêu thì có thế đối phương đã giết chết mục tiêu rồi.
Lưu Quyền cũng lạnh mặt liếc nhìn Lạc Tú sau đó cười khẩy nói.
“Lạc Tú, nếu như anh muốn đi chịu chết thì hiện giờ chúng tôi cũng không cản anh đâu, mời!”
“Cũng không xem bản thân mình là hạng gì, lại cứ đòi đến đây thể hiện.”
“Đủ rồi, tôi đi cứu người trước rồi tính sổ sau.” Lạc Tú xoay người sau đó chậm rãi đi xuống lầu.
Nhưng rất kỳ lạ, mọi người đợi hai phút sau cũng không thấy Lạc Tú đi ra khỏi tòa nhà.
“Người đâu rồi?”
“Sao mà vẩn chưa ra vậy? Chi còn hai phút nữa thôi.” Tỏ Bửu Điền hỏi người bẻn cạnh.
“Hừ, e là trốn vào góc nào đó không dám ra ngoài rồi. Tôi đã nói rồi mà, cậu ta không cứu được đâu, lại càng không có lá gan đó.” Lưu Quyền bên cạnh châm chọc nói.
“Câm miệng!” Tỏ Bửu Điền quát lớn.
Nhưng lại đợi thêm một phút nữa, vẫn như cũ không thấy Lạc Tú ra ngoài.
“Động thủ đi!” Lưu Quyên tàn nhẫn nói.
Bởi vì nếu không cứu được người, vì đê’ đê phòng bọn chúng chạy trốn, vậy chi bằng dứt khoát giết hết tất cả mọi người là xong.
Dù sao nếu như bẻn giáo sư An nói ra bí mật, vậy thì An Linh Như cũng sẽ chết.
Hơn nữa hiện tại đám người kia bắt An Linh Như có thế uy hiếp được giáo sư An, như nếu An Linh Như chết đi vậy thì giáo sư An cũng sẽ không còn vướng bận, nói không chừng còn có thê’ kín miệng như bưng.
Lúc này Tô Bứu Điền muốn ngăn cán cũng không biết nói thế nào cho phái.
Bởi vì đạo lý đó ông ta cũng hiểu.

Nhấn Mở Bình Luận