Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

 

“Cậu Lưu chớ có không tin, tôi lừa anh chuyện này đế làm gì chứ? Hôm qua tôi còn gặp mặt anh ta trong nhà một người bạn nữa kìa. Anh ta thực sự là một tên nông dân quèn từ thị trấn mới lẻn, vừa khỏng có quyền vừa không có thế.” Trần Hữu mở miệng giải thích, biếu cảm trên mặt lộ rõ vẻ khinh thường.
Cho dù nhìn thấy Lạc Tú ở đây, Trần Hữu vẫn là xem thường Lạc Tú như cũ. Bởi vì nhà anh ta không chỉ có quyền có thế, mà bây giờ anh ta còn là một cổ đông trong công ty, hơn nữa sắp tới bên phía trường học cũng sáp thăng chức rồi.
Với nhóm người đã thuộc nhóm con cháu thế hệ giàu có thứ hai từ khi họ còn nhỏ này, sao có thê’ đặt Lạc Tú vào mât được chứ?
“ô? Vậy thì quên đi. Tôi còn tường là cậu chủ nhà ai không thường xuyên ra ngoài nên định bát chuyện làm quen một phen. Nếu đã là tên nông dân thì tôi cũng lười gặp mặt.“ Gã béo được gọi là cậu Lưu vừa nghe nói Lạc Tú đến từ huyện lỵ thì lập tức bày ra vẻ mặt xem thường.
Nhưng Trần Hữu vẫn nhìn Lạc Tú với vẻ mặt không vui.
“Cậu Trần có gì không hài lòng với anh ta sao?” Gã béo được gọi là cậu Lưu thấy Trần Hữu như vậy thì tò mò hỏi.
“Hừ, tôi đang theo đuối một cô gái. Người này tình cờ là bạn cùng lớp của cô ấyẻ hôm qua còn ở trong nhà người ta. Với lại tôi có cảm giác hai giữa hai người họ không chỉ có quan hệ bạn cùng lớp. Đương nhiên tôi vừa nhìn thấy anh ta là khó chịu.” Trần Hữu cười khấy, đáp.
“Với địa vị và mối quan hệ của cậu Trần ở Tân Châu thì làm gì có ai dám tranh giành phụ nữ với anh cơ chứ? Chẳng lẽ chán sống rồi sao?” Cậu Lưu cười chế nhạo.
“Nếu nhìn thấy anh ta khiến trong lòng khó chịu, vậy thì đuổi anh ta đi khuất mát là được! Nào!” Gã béo được gọi là cậu Lưu đi tới trước. Bọn họ đều là cậu ấm trong gia dinh quyền quý. từ nhỏ đã sống trong cảnh an nhàn sung sướng nên đã quen thói ngang ngược coi trời bằng vung.
Muốn đuổi người nào thì người đó phải đi ngay lập tức.
Trần Hữu thấy gã béo đi tới nên đương nhiên cũng đi theo anh
ta. Rõ ràng có ý muốn khiến Lạc Tú bẽ mặt.
Hừ, đáng đời mày xui xẻo. Đến đâu không đến, lại nhất quyết chạy đến địa bàn của ông mày, để xem ông mày có chỉnh chết mày không.
Lúc này Lạc Tú đã đi tới cửa, đang chuấn bị đi vào.
“ô, không phái là…ồ, anh tên là gì ấy nhỉ? Hình như gọi là Lạc Tú, đúng không?” Trân Hữu bưng một ly rượu vang đỏ bước tới trước mặt Lạc Tú. Anh ta lác lác ly rượu trong tay, miệng ngậm xì gà, trông rất ra dáng.
Nhưng trên mặt lại là vẻ châm chọc, hai mầt nhìn chằm chằm vào Lạc Tú cũng đầy sự khinh thường.
“Này, bạn của tôi đang nói chuyện với anh đấy, anh bị câm hay điếc vậy?” Gã béo được gọi là cậu Lưu vừa bước lên đã nói năng không lễ độ.
“Không phải con mèo hay con chó nào nói chuyện với tôi thì tôi cũng đế ý.” Thấy sắc mặt đối phương không có ý tốt, Lạc Tú cũng không khách khí.
“ô ồ, giọng điệu không nhỏ nha!”
“Anh có biết mình đang nói chuyện với ai không?”
“Ha ha, nhìn dáng vẻ của anh đi này, chẳng lẽ muốn vào xin cơm?”
Gã béo được gọi là cậu Lưu cười khấy chế giễu, sau đó quay đầu trầm giọng nói với nhân viên bảo vệ.
“Hôm nay không được cho anh ta vào.”
“Đừng nói là đã anh đầc tội bạn của tôi, cho dù không đắc tội thì người như anh mà cũng xứng vào đây ăn cơm sao?”
Bảo vệ nghe vậy thì hơi sửng sốt. Bởi vì anh ta chỉ là một nhân viên bảo vệ mà thôi, nào dám ngăn cản người bừa bãi chứ. Chưa nói những người đến nơi này đều có bối cảnh cả.
“Đi gọi người quản lý của các anh đến đây.” Cậu Lưu thấy nhân viên bảo vệ đứng sững sờ, mở miệng nói thêm với vẻ bực dọc.
Nhân viên bảo vệ liếc nhìn Trần Hữu và gã béo một cái, nhanh chân chạy đi kêu quản lý mà không dám nói thèm cái gì. Anh ta biết rõ những cậu ấm này có thân phận và bối cảnh không tầm thường, vốn không phải người mà anh ta có thể đác tội được.
“Anh quả là ngông cuồng đấy nhỉ? Hôm qua tôi vừa nhìn thấy anh đã cảm thấy khó chịu, thế mà hôm nay anh còn dám xuất hiện trước mặt ông đây?” Trần Hữu bước tới, chỉ tay vào mặt Lạc Tú quát to.
Tiếng quát này lập tức thu hút không ít ánh mầt của những người xung quanh.

Nhấn Mở Bình Luận