Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

 

“Lão Diệp à, vừa rồi ông cũng thấy cả rồi đấy. Tôi chỉ tùy tiện hỏi mấy câu nhưng cậu ta đêu không trả lời được. Chứng tỏ thằng nhóc này vốn không hiếu thứ gì cả!”
“Vậy ông giải thích chuyện này như thế nào?” Đột nhiên Diệp Kính Bình lấy điện thoại ra ném trước mặt Đường Trung Hòa, khiến vẻ mặt Đường Trung Hòa thoáng cái đã trở nên sửng sờ.
Hai món Đường Trung Hòa đưa cho Diệp Kính Bình quả thực là giả.
Bây giờ đã được một tố chức có thấm quyền chứng nhận, thư thông báo kết quả đã gửi trực tiếp đến tay Diệp Kính Bình.
“Lão Diệp, ông hãy nghe tôi giải thích, đây chỉ là một lần sai sót mà thôi.”
“Bức tranh kia cũng sai sót hay sao?” Diệp Song Song đứng bên cạnh chế nhạo.
“Ha ha, ông Đường à. Tôi thật sự chưa từng ngờ tới người đã đi theo tôi mấy chục năm như ông lại có ngày phản bội tôi như thế. Nếu không phải lần trước tôi may mắn gặp được cậu Lạc thì có lẽ đến tận bây giờ tỏi vẫn chưa nghi ngờ ông ” Diệp Kính Bình không giận mà uy, suy cho cùng thì danh hiệu Hùng Sư Hoa Đông của ông ta chầng phải tự nhiên mà có.
Vẻ mặt của Đường Trung Hòa đột nhiẽn thay đối, tất cả người đứng sau lưng ông ta cũng túa mồ hôi lạnh đầy đầu. Bởi vì một khi điều tra ra điều gì đó… Đừng thấy Diệp Kính Bình trước mặt đã già, ống ta hiếu rất rõ thủ đoạn tàn độc của đối phương đấy.
“Lão Diệp, tôi…”
Diệp Kính Bình không cho ông ta có cơ hội mở miệng, hai người đàn ông cao lớn từ cửa đi vào kéo Đường Trung Hòa ra ngoài. Đối với việc này, Diệp Kính Bình chỉ buông một câu xử lý sạch sẽ rồi không nhìn đến nữa.
“Cậu Lạc, chuyện này phải cảm ơn cậu rồi.” Diệp Kính Bình ôm quyền nói với Lạc Tú.
“Ông khách sáo rồi. Nhưng ông ta đã đi theo ông nhiều năm
như thế, sao đột nhiên lại làm vậy?”
“Ha ha, tôi già rồi, có lẽ một đối thủ cũ của tôi năm xưa đã trở lại, vậy nên mới bắt đầu mua chuộc những người bên cạnh tôi. Nếu như gặp lúc cần thiết, có khả năng kẻ đó cũng sẽ gây phiên phức cho cậu Lạc.” Diệp Kính Bình không làm ra vẻ mà nói thắng thắn mạch lạc mọi chuyện.
Thực ra cũng chỉ vì ông ta quá tin tưởng những người bên cạnh nên hôm nay mới phải ăn thua thiệt lớn như vậy, coi như là bóng tối dưới ánh đèn.
“Nghe nói người đối thủ kia đã tìm được một người rất lợi hại đến giúp đỡ. Nếu thật là vậy thì đến lúc đó mong cậu Lạc có thể ra tay cứu giúp một vài lần. Dù sao thì tôi cũng đã già rồi, không còn như năm đó nữa. Đoán chừng bọn họ sẽ tìm tới cửa sớm thôi.” Diệp Kính Bình thay đối sắc mặt, chân thành nói. Thật ra trong lòng đã âm thầm suy xét một phen.
Lạc Tú không trực tiếp đồng ý. Dù sao thì anh cũng là Tiên tôn cao quý, chẳng phải là tay chân của người nào. Hôm nay anh bằng lòng giúp đỡ xem như đã cho Diệp Kính Bình thế diện rồi.
Mà lúc này đây, người chủ trì trên sân khấu lại bắt đầu.
“Tiếp theo sẽ đấu giá một vật phấm đặc biệt, quyền sờ hữu tài sản ớ Vịnh Bàn Long với giá khởi điếm một trăm vạn!”
Quyền sở hữu tài sản ở Vịnh Bàn Long lẽ ra phải được bán đấu giá bời Cục đất đai và tài nguyên nhưng không ngờ lại có người tiến hành cuộc đấu giá thứ hai.
Hơn nữa giá tiền chắng khác nào tặng không!
Từ điều này có thể nhận ra một chút ý vị sâu xa trong đó.
Ngay cả Lạc Tú cũng có chút sững sờ, trên mặt lộ rõ vẻ khỏ hiếu. Miếng đất ở Vịnh Bàn Long cũng phải đến vài trăm triệu, giá khôi điếm sao chỉ có thể là một trăm vạn được?
Thấy Lạc Tú có chút nghi ngờ với chuyện này, Diệp Song Song mở miệng giải thích.
“Vịnh Bàn Long kia là ngọn núi nhỏ cao nhất ở Tân Châu. Vài năm trước, mảnh đất ở nơi đó quả thật trị giá vài trăm triệu. Nhiều nhà phát triển bất động sản tranh giành nó đến vỡ đầu. Chỉ vì nếu có thế xây nhà ớ đó thì giá cả sẽ đắt hơn so với trung tâm thành thị, ít nhất cũng phải năm vạn một mét vuông. Có thể khầng định đó chác chán là một vùng đất quý.”
“Nhưng bây giờ Vịnh Bàn Long là một củ khoai lang nóng bỏng tay, không ai dám nhận, cũng không ai muốn lấy.” Diệp Song Song thở dài một tiếng.
Tại sao?”
“Bời vì nơi đó đã từng có ba nhà bất động sản tiếp quản. Nhưng sau khi ba người tiếp quản Vịnh Bàn Long đều đã chết một cách ly kỳ. Một hoặc hai người thì còn có thế nói là trùng hợp nhưng đã tận người thứ ba rồi, chuyện này khầng định có
gì đó.”

Nhấn Mở Bình Luận