Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

“Đừng tưởng anh có chút quan hệ là giỏi lám, chỉ cần ngày nào chưa tìm ra chứng cứ thì ngày đó tôi vẫn sẽ bám theo anh.” Hạ Linh Lung cảm thấy mình đã nghĩ ra một cách rất hay, bới vì cô ta cho râng mình đi theo bên cạnh Lạc Tú thì sớm muộn gì Lạc Tú cũng sẽ lộ ra sơ hờ.
Lạc Tú thớ dài một hơi, thế mà Hạ Linh Lung lại đi theo Lạc Tú
trở về thật.
Tuy Hạ Linh Lung muốn giám sát Lạc Tú nhưng thật ra vẫn rất sợ hãi, vì thế buối tối vẫn chiếm một góc giường cúa Lạc Tú, và đương nhiên là Lam Thục Đoan sẽ không để yên như vậy, cô ta cũng chen chúc để chiếm một góc nhỏ.
Dày vò nhau đến hơn nửa đêm, Lạc Tú nằm ở giữa nhìn hai cô gái xinh đẹp bên cạnh lại không biết phải làm thế nào, hiện tại anh vẫn chưa thật sự tu luyện đến cảnh giới Thái Hoàng Kinh nên không thể phá nguyên dương khí, nếu không hai cô gái xinh đẹp này nằm cạnh anh thử xem?
Đã ngủ trên giường của mình mà lại không làm ăn gì được, đúng là quá có lồi với hai chữ đàn ông rồi.
Lạc Tú thớ dài một hơi, xem ra phải nhanh chóng nâng cao tu vi mới được.
Sáng sớm vừa rời giường, Lạc Tú đã đi đến công viên ờ Vịnh Bàn Long khoanh chân ngồi dưới gốc cây, Lạc Tú đang vận chuyển Thái Hoàng Kinh, lúc này mới tờ mờ sáng chính là thời điếm mặt trời mới mọc ở hướng đông.
Tuy nơi này không có linh khí, nhưng Thái Hoàng Kinh cực kỳ ngang ngược lại có thể hấp thu tinh hoa của mặt trời mới mọc, năng lượng màu tím đến từ phía đông mà mắt thường không nhìn thấy bị Lạc Tú hấp thu vào trong cơ thế đế liên tục rèn luyện.
Mãi cho đến tám giờ sáng, Lạc Tú mới thu hồi công lực, mấy người chạy bộ ở ven đường đều đố dồn ánh mắt về phía Lạc
Tú, trong mât đầy vẻ khinh thường, mới sáng sớm đã ngồi thiền trong công viẻn, cậu thanh niên này có bị bệnh thần kinh không vậy?
Đương nhiên Lạc Tú sẽ không quan tâm đến mấy chuyện này mà lái xe đến thầng công ty.
Trương Định đã ở trong công ty chờ sẵn từ lâu, anh ta không định tìm lý do bao biện mà trực tiếp tống cổ Lạc Tú đi.
Bên ngoài công ty, lúc xe của Lạc Tú vừa thong thả tiến đỗ vào bãi đậu xe đã có người gửi tin tức cho Trương Định, Trương Định cầm điện thoại nhếch môi cười khấy, sau đó lộ ra ánh mát mong chờ.
“Gọi mọi người tập hợp lại đây, tôi muốn xử đẹp anh ta ở trước mặt mọi người.” Trương Định quát to một tiếng, nhất thời cả đám người đêu vây lại đây.
“Anh Trương, anh làm vậy không tốt lắm đâu? Dù sao Lạc Tú cũng không phạm sai lầm gì?” Người đã nói giúp Lạc Tú ngày hỏm qua lại lên tiếng.
“Tiếu Lý, anh cũng muốn bị đuổi việc à?” Trương Định nghe vậy thì đe doạ một cách lạnh lùng.
‘Tôi nói này, lá gan của anh cũng lớn quá rồi đó? Ngày hôm qua anh đã nói đỡ cho anh ta, hôm nay anh cũng nói đỡ cho anh ta, tiền lương tháng này bị trừ một nửa.” Trương Định trực tiếp trách mẳng Lý Đông Phương.
Lý Đông Phương siết chặt nẳm đấm, nói thật thì bình thường
lá gan của anh ấy quá nhỏ khiến người ta có cảm giác rất yếu đuối, thậm chí dùng từ khúm núm để hình dung cũng không quá, nhưng những người càng thành thật thì càng dễ nối nóng.
‘Trương Định, anh làm vậy thì khác nào bát nạt người ta?” Lý Đông Phương siết chặt nầm đấm rốt cuộc cũng bộc phát, nghiến răng nghiến lợi nói với Trương Định.
“ô, hôm nay sao thế? Anh muốn tạo phản đấy à?” Trương Định trừng mát đầy hung ác nhìn Lý Đông Phương, thậm chí không thèm đế Lý Đông Phương vào mắt.
“Ông đây nói cho anh biết, ông đây muốn bắt nạt người khác đó, thì sao nào?”
“Muốn làm thì ở lại, không làm thì biến đi.” Trương Định không những không kìm chế mà ngược lại còn rất lớn lối.
“Được, ông đây không làm nữa, có gì hay ho đâu chứ? Cả ngày ỷ thế bắt nạt người khác mà còn tự cho rằng mình tài trí hơn người sao?” Lý Đông Phương tức giận quay đầu bước đi, nhưng vừa đi tới cửa đã gặp phải Lạc Tú, Lý Đông Phương đành cười khổ một tiếng với Lạc Tú.
Lạc Tú thấy vậy bèn hỏi với giọng điệu nghi hoặc: “Có chuyện gì vậy?”
“Lạc Tú, anh cấn thận một chút, tôi đi trước đây, tôi không thế nào nhịn nối cái tên súc vật chỉ biết ỷ thế hiếp người này nữa.” Có thể thấy Lý Đỏng Phương đã tức giận thế nào, nhưng đôi lúc chỉ có thể như vậy, bởi vì đấu không lại người ta nên đành chọn cách rời đi.
“Anh đợi một chút đã.” Lạc Tú túm Lý Đông Phương sau đó kéo anh ấy lại.
Nhìn thấy Lạc Tú tới, Trương Định lập tức cười khẩy liên tục. Chính chủ đến rồi, hôm nay anh ta muốn giẫm mạnh lên thế diện Lạc Tú trước mặt mọi người.
Dù sao thì trước đó anh ta đã bị Lạc Tú vả mặt mấy lần, thù này làm sao có thể không báo?

Nhấn Mở Bình Luận