Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

“Mẹ, tàu cao tốc đã vào ga, chác sẽ ra ngay thôi.” Trương Thục Phi đành nói.
“Đã đợi ba phút rồi, mẹ phải vất vả lắm mới dưỡng da được như vậy, lúc về bị cháy náng thì phải làm sao? Sản phẩm chăm sóc da của mẹ nhập khấu từ Pháp, giá cả mấy nghìn tệ đấy.”
Chỉ đợi ba phút, nhưng mẹ của Trương Thục Phi đã rất sốt ruột rồi.
“Lúc đi con đã nói mẹ đem theo dù mà mẹ cứ không nghe.”
“Sao hả? Có bạn trai là bắt đầu cãi mẹ rồi phải không?” Mẹ của Trương Thục Phi lại tỏ vẻ khó chịu.
“Được, con sẽ gọi ngay bây giờ.” Trương Thục Phi không còn cách nào khác, đành phải bấm điện thoại cho Lạc Tú, dù sao đó cũng là mẹ cô ta nên không thể quá ngồ nghịch được.
Nhưng vừa quay số, Lạc Tú đã xách va li bước ra ngoài.
“Lạc Tú, đây.” Trương Thục Phi vẫy tay.
‘Thục Phi, đã lâu không gặp.” Mặc dù Lạc Tú không có cảm tình với Trương Thục Phi, nhưng vì một số lý do đặc biệt, anh cũng không quá lạnh lùng.
“Sao hả, thấy tôi mà cũng không chào à?” Chợt mẹ của Trương Thục Phi lạnh lùng cười nói.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, mẹ của Trương Thục Phi đã không vừa mắt với tên nhóc này. Trong mắt bà ta, con gái cưng của mình phải tìm được một người có giá trị hơn thế nữa.
Nghe nói tên nhóc này đến từ thị trấn và không có giá trị gì cả.
Hơn nữa nhìn lại còn có vẻ rất què mùa.
Mẹ cúa Trương Thục Phi vừa nhìn lướt qua là có thế tinh thông nhiều nhãn hiệu nổi tiếng, vừa liếc mát là có thể nhận ra ngay rằng chiếc quần jean và áo tay ngần kia rất rẻ mạt, e rằng chỉ là hàng bán trên vỉa hè có giá mấy chục đồng. Ngay cả quần áo hàng hiệu cũng không có để mặc ư?
Vì vậy, mẹ của Trương Thục Phi đã rất thất vọng về ấn tượng đầu tiên với Lạc Tú.
Người như váy sao xứng làm con rể của bà ta chứ?
Trong lòng mẹ của Trương Thục Phi đã rất không hài lòng rồi.
Anh khác xa với Trân Hữu, người đang theo đuổi con gái của bà ta. Trần Hữu chính là con trai của cựu phó thị trưởng Tân Chảu, đẹp trai và giàu có, điều cốt yếu là có địa vị và quyền lực.
Lạc Tú so với anh ta đúng là khác nhau một trời một vực.
“Đi thôi, đúng rồi, đây là mẹ của em.”
“Cháu chào cô.”
“Chào cái gì mà chào, vừa nhìn thấy tôi cũng không biết chào hỏi trước, giới trẻ bây giờ đúng là khinh người, không biết lề phép gì cả. Hơn nữa tôi cũng chẳng khoẻ khoán chút nào, đứng ở đây phơi nâng đã nửa ngày rồi, sắp cháy đen thành than rồi.” Mẹ của Trương Thục Phi không hề nế mặt mà trách mắng.
“Mẹ, mẹ nói bớt nói vài câu được không?” Trương Thục Phi lại bất lực nói.
‘Thôi bỏ đi, còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau lên xe về nhà đi, nâng sắp chết rồi đây.” Mẹ cúa Trương Thục Phi lại tức giận nói.
Sau khi lên xe, mẹ của Trương Thục Phi rất tự nhiên ngồi ờ ghế phụ, lấy ra một chiếc gương đế trang điếm lại.
Trương Thục Phi hỏi Lạc Tú.
“Dạo này khoẻ không?”
“Cũng tạm ổn.” Bởi vì Lạc Tú đẽ không còn là Lạc Tú trước đây, cho nên anh thờ ơ đáp.

Nhấn Mở Bình Luận