Chương 27: Nhà họ Tề ở Thiên Đô
Tôn Di Nhiên đang nghỉ ngơi trong nhà, đột nhiên điện thoại reo lên, cô cầm điện thoại, bên trên ghi là thiếu gia Tề.
Sắc mặt cô không quá đẹp.
Một lúc lâu sau, cô mới nghe máy.
Bên kia truyền đến một giọng nói: “Di Nhiên, sao vậy, không gặp một thời gian dài, giờ không muốn nghe điện thoại của tôi?”
Tôn Di Nhiên hít sâu, đè nén sự không vui, miễn cưỡng mỉm cười: “Sao có thể chứ, anh không ở Thiên Đô, chạy đến Đông Hải làm gì?”
Người đàn ông bên kia cười nói: “Tất nhiên là đến gặp em, em đừng quên, hai chúng ta có hôn ước, em là vợ chưa cưới của tôi!”
Người đàn ông này là Tề Cường, thiếu gia của nhà họ Tề ở Thiên Đô.
Thân phận của Tôn Di Nhiên cũng không đơn giản, cũng là thiên kim tiểu thư nhà họ Tôn đến từ Thiên Đô.
Lúc còn nhỏ, phụ huynh hai nhà đã đính hôn từ bé cho bọn họ.
Sau khi Tôn Di Nhiên trưởng thành mới biết đính hôn từ bé là gì, trong lòng cô vô cùng phản cảm cuộc hôn nhân này.
Con người của Tề Cường rất kiêu căng, nói như rồng leo, làm như mèo mửa, vô cùng bừa bãi, luôn khinh thường người khác, Tôn Di Nhiên cực kỳ không thích.
Lúc trước vì tránh né hôn ước, cô lựa chọn ra nước ngoài du học.
Theo dự tính của cô, cô sẽ ở nước ngoài không trở lại, nhưng người nhà không ngừng tạo áp lực, rơi vào đường cùng, cô đành phải về nước.
Sau khi về nước, cô cũng không trở về Thiên Đô, mà đi đến Đông Hải, làm ở bệnh viện Đông Hải.
Mặc dù cô biết sẽ có ngày gặp lại Tề Cường, nhưng không ngờ ngày này lại nhanh như vậy.
Tề Cường cười nói: “Lâu rồi hai chúng ta không gặp, tôi muốn gặp em, bàn bạc về hôn lễ của chúng ta, em thấy thế nào?”
Tôn Di Nhiên yên lặng một lúc, sau đó nói: “Tôi cảm thấy quá gấp, chờ một thời gian nữa rồi tính!”
Tề Cường cau mày, trong mắt hiện lên sự không vui, nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường, anh ta cười nói: “Cũng được, em vừa mới về nước, còn nhiều chỗ vẫn chưa thích ứng được, chờ một đoạn thời gian nữa rồi tính tiếp, ngày mai em có muốn tham gia một bữa tiệc với tôi không?”
“Bữa tiệc?” Tôn Di Nhiên khó hiểu.
“Đúng vậy.” Tề Cường đắc ý nói: “Nhà họ Tề sắp tổ chức một công ty con ở Đông Hải, cho nên muốn đến gặp các chưởng môn các gia tộc lớn ở Đông Hải, tôi sẽ đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc và chủ tịch công ty con này, lúc đó, hai chúng ta không cần ở riêng hai nơi, ngày nào cũng có thể gặp mặt!”
Nghe thấy tin tức này, Tôn Di Nhiên chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng phức tạp.
Nhưng ở đầu bên kia điện thoại, Tề Cường cũng không nhìn thấy, anh ta liếc nhìn đồng hồ trên tay: “Được rồi, tôi không làm phiền em nghỉ ngơi nữa, mai gặp, lúc đó tôi sẽ gọi điện cho em!”
Nói xong, Tề Cường cúp máy.
Ở đầu máy khác, Tôn Di Nhiên rơi nước mắt, không lẽ không thể trốn khỏi khoảnh khắc này sao?
…...
Sáng sớm hôm sau, Lâm Vân còn đang ngủ nướng trong chăn, kết quả nghe thấy tiếng đập cửa.
“Lâm Vân, nhanh dậy, Oánh Oánh đến!”
Người gõ cửa là Trần Nhàn.
Lâm Vân ngạc nhiên, hơi thắc mắc, đại tiểu thư nhà họ Hàn có chuyện gì vậy, ngày nào cũng chạy đến nhà hắn, không lẽ thích hắn?
Hắn vội vàng rời giường, cầm áo ngủ khoác lên người, đi đến phòng khác.
Nhìn thấy Hàn Oánh Oánh mặc lễ phục dạ hội màu trắng rất xinh đẹp, giống như sắp tham gia bữa tiệc long trọng nào đó
Hắn sửng sốt: “Oánh Oánh, cô sắp tham dự hôn lễ của ai vayak?”
Hàn Oánh Oánh cười khẽ, tức giận nói: “Không phải tham gia hôn lễ mới mặc lễ phục dạ hội, hôm nay có một bữa tiệc quan trọng, tôi cũng không có bạn nam, nên đến mời anh đi tham gia cùng!”
“Bữa tiệc?” Lâm Vân rất khó hiểu: “Tiệc gì?”
“Một vị thiếu gia của một gia tộc lớn ở Thiên Đô đến, mời cha tôi tham gia, không dễ dàng mới được tham gia loại tiệc này, mỗi người thu được thư mời chỉ có thể mang theo hai người nhà!”
Hàn Oánh Oánh đắc ý nói: “Tôi khuyên mãi mới để cha tôi để lại một suất người nhà cho anh đó.”
“Thì ra là vậy.” Lâm Vân ngáp một cái, không có hứng thú với loại tiệc này.
Hàn Oánh Oánh nói: “Anh còn đứng đó làm gì? Nhanh đi thay quần áo, mặc quần áo hôm qua tôi mua đi, ngàn vạn đừng làm tôi mất mặt.”
Lâm Vân xua tay: “Đừng, đừng lãng phí suất này, chỉ đến đó ăn uống, không thú vị!”
Trần Nhàn tức giận nói: “Đứa nhỏ này, Oánh Oánh chủ động mời con, sao lại ăn nói như vậy? Còn không nhanh đi tắm rửa, sau đó thay quần áo?”
“Mẹ…” Lâm Vân dở khóc dở cười, có thể cảm giác được mẹ hắn đã coi Hàn Oánh Oánh thành con dâu tương lai rồi.
Rơi vào đường cùng, Lâm Vân đành phải đứng dậy, đi tắm rửa thay quần áo.
Nhìn thấy cảnh này Hàn Oánh Oánh rất vui, xem ra mấy ngày này lấy lòng Trần Nhàn không phí, Lâm Vân rất nghe lời mẹ, chỉ cần Trần Nhàn tiếp nhận chính mình, chuyện của cô ta và Lâm Vân thành công hơn nửa.
Lâm Vân tắm rửa xong, thay quần áo đi ra, hai mắt Hàn Oánh Oánh sáng rực, quả nhiên người đẹp vì lụa, Lâm Vân rất đẹp trai, mặc vest, khí chất rất xông ra, không biết còn tưởng rằng thiếu gia của gia tộc nào đó.
Nhìn thấy đôi mắt sáng lấp lánh của Hàn Oánh Oánh, Lâm Vân nói: “Đẹp như vậy?”
“Tất nhiên!”
Hàn Oánh Oánh cảm thấy lời này của mình không chút rụt rè, lập tức sửa lời: “Anh đừng tự luyến, tôi không nói anh, mà là bộ quần áo này, tôi thực sự rất có ánh mắt, bộ quần áo này rất đẹp!”
Lâm Vân bật cười, Hàn Oánh Oánh rất đáng yêu.
Sau đó, hai người lái xe đến khách sạn lớn nhất Đông Hải.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!