Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Y Ngờ Nghệch - Lâm Hoài (FULL)

“Cô mang tới cho tôi đi! Tôi đợi cô ở cổng trường đại học Giang Nam” Lâm Hoài nghe nói có một triệu thì quay về ngay. Có số tiền này, hắn có thể thu thập cỏ ba lá rồi.

“Đại học Giang Nam sao? Nhà anh ở tiểu khu gần trường à?” Hứa Chân cười hỏi. Từ sau khi bệnh của bố chuyển biến tốt, Hứa Chân vẫn luôn cười toe toét.

“Tôi là sinh viên đại học Giang, nghỉ hè xong là lên năm ba” Lâm Hoài thản nhiên nói.

“Cái gì? Anh vẫn là sinh viên á? Sinh viên đại học Giang Nam sao?” Hứa Chân giật mình.

“Sao thế? Tôi không thể học ở đó sao? Cô mau tới đi! Tôi chờ cô ở đó.” Lâm Hoài sốt ruột nói.

“Được, tôi đến ngay đây!” Hứa Chân nhanh chóng cúp điện thoại.

Lúc này, mặt Hứa Chân tươi như hoa. Dù thế nào thì cô ấy cũng không ngờ Lâm Hoài lại là sinh viên trường mình, đúng là một sinh viên thần kì. Từ khi nào mà đại học Giang Nam lại có một nhân tài như thế chứ?

Lâm Hoài nhanh chóng chạy về cổng trường. Lúc này, cả trường đều lan tràn một tin vô cùng lớn, chính là tên nghèo Lâm Hoài lại ngốc rồi, hai ngày qua luôn hái nhặt quả dại ở công viên bên ngoài trường để ăn. Tin tức lan khắp trường, mọi người đều biết.

Lâm Hoài lại không biết điều này, dĩ nhiên, tiếng tăm của Lâm Tiểu Hoài trước kia cũng rất xấu, nên hắn chẳng quan tâm điều đó.

Rất nhanh, Lâm Hoài chạy đến cổng trường. Người ra người vào đều đang lén lút bàn tán về chủ đề đó, nhưng không ai dám đi lên hỏi, sợ người điên này sẽ cắn người.

Không bao lâu sau, một chiếc xe thể thao thời thượng xuất hiện ở cổng trường, một cô gái mặc áo ngắn và quần ngắn lấp lánh, đi giày cao gót màu đỏ bước nhanh về phía Lâm Hoài.

Người này chính là Hứa Chân. Hôm nay, cô ấy tết tóc khắp đầu, trên mũi còn đính đá quý, vô cùng sành điệu, khác hoàn toàn cái người Lâm Hoài gặp trong công viên, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, Lâm Hoài cũng phải nhìn mấy lần. Hai cái chân đó đã dài hơn chút rồi.

“Lên xe đi, tôi mời anh ăn cơm.” Hứa Chân đi đến gần Lâm Hoài, cười nói.

“Không đi được, tôi còn có việc. Bố cô khỏi rồi chứ?” Lâm Hoài thản nhiên nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận