Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiểu Bạch Thỏ Của Mạc Hàn Lâm

Hạ Nhạc Nghi sau khi cùng với Mạc Hàn Lâm lên xe trở về biệt thự của Mạc Gia, trên xe Hạ Nhạc nghi một câu cũng không nói. Mạc Hàn Lâm hiện tại trong lòng còn khó chịu hơn cô gấp trăm ngàn lần, anh biết bản thân làm sai với cô, nhưng Hạ Nhạc Nghi cô có thể lựa chọn cách mắng chửi hay gì đó, mọi thứ anh đều có thể chịu đựng được, thà là như vậy.

Nhưng cách mà Hạ Nhạc Nghi chọn lúc này lại là im lặng, cô một câu cũng không muốn nói với anh, một mình quay đầu nhìn khung cảnh của buổi khuya hoàn toàn tối hù cả một con đường dẫn về nhà chỉ đơn độc một màu đen tối. Anh cũng không thể lý giải được, ngoài kia có thứ gì để cho Hạ Nhạc Nghi yêu thích đến độ nhìn cả một đoạn đường dài cũng còn chưa biết chán nản.

Hạ Nhạc Nghi thì không nghĩ vậy, cô hiện tại là đang muốn bản thân tưởng tượng là đang nhuộm màu cho cảnh vật chỉ đơn độc một màu đen ở ngoài kia. Cô là đang không muốn cảnh vật xung quanh cũng giống như bản thân mình vậy, đen tối một màu, đến cả ánh đèn của xe ô tô cũng chẳng thể màu làm cho mọi cảnh vật nơi này được làm cho sáng hơn một chút.

Hạ Nhạc Nghi tâm tình không chút ổn định ngồi tựa đầu vào thành ghế ngồi trong xe, không nói không rằng chỉ lặng lẽ nhắm mắt lại. Cô muốn ngủ một chút, nói không chừng khi bản thân tĩnh lại, thì có thể xem như những chuyện vừa xảy ra ở Bar kia chỉ là một giấc mộng, là ác mộng.

Không biết là đã trải qua bao lâu, đến khi chiếc xe của Mạc Hàn Lâm dừng lại ở trước cổng nhà của Mạc Gia thì trời đã gần sáng. Mạc Hàn Lâm trước đó vì Hạ Nhạc Nghi vẫn còn đang ngủ mà chạy hết mấy vòng xung quanh khu này, cho đến khi trời gần sáng, nhiên liệu của xe cũng gần hết thì anh mới tiếc nuối mà quay lại Mạc Gia.

Ở Mạc Gia lúc này, người làm ở trong nhà từ lâu cũng đã bắt đầu tỉnh dậy và làm việc xung quanh nhà, khi nhìn thấy xe của Mạc Hàn Lâm đỗ lại ở cửa chính thì ai ai cũng bất ngờ không tin vào mắt mình.

Mạc Hàn Lâm trước giờ vẫn như vậy, đi đi về về không hề thông báo trước, nhưng điều mà làm cho người khác bất ngờ là Hạ Nhạc Nghi từ trước đến nay chưa hề đi ra ngoài vào buổi đêm, nhưng hiện tại là đến giờ này mới quay về.

Nếu hiện tại người đưa cô về không phải Mạc Hàn Lâm mà là một người khác thì nhất định thông tin này sáng hôm sau sẽ sáng nhất mặt báo, nhưng cũng còn rất may, người đàn ông đang bước xuống từ chiếc xe kia là Mạc Hàn Lâm.

Mạc Hàn Lâm bước xuống xe, nhẹ nhàng mở cửa xe nơi Hạ Nhạc Nghi đang nằm nghỉ. Anh nhờ người làm mang giúp dùm một chiếc áo khoác dày, sau đó nhẹ nhàng bế xốc Hạ Nhạc Nghi trên tay, đi vào nhà cả một căn nhà rộng lớn, nhưng hiện tại chỉ có hai con người đang đi đi lại lại.

Hạ Nhạc Nghi ngủ say đến không biết gì, cô chỉ mơ hồ cảm nhận được, nơi cô đang nằm rất thoải mái, có hơi ấm từ đâu đó mang lại, có gối tay ai đó để nằm lên.

Mạc Hàn Lâm đưa Hạ Nhạc Nghi vào phòng ngủ, anh nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, đắp chăn cẩn thận cho cô sau đó bản thân thì xoay người đi vào nhà vệ sinh. 

Hạ Nhạc Nghi ở bên ngoài vì môi trường xung quanh lúc này có chút khác, không giống như lúc nãy, hơi ấm ban nãy cô nhận được cũng nhanh như vậy mà hoàn toàn biến mất.

Hạ Nhạc Nghi bị môi trường xung quanh thay đổi đột ngột làm cho tỉnh dậy, cô lờ mờ khó khăn mở mắt, lúc này trước mắt cô không phải là trần xe ô tô mà là trần nhà của Mạc Gia.

Hạ Nhạc Nghi hoảng hốt nhìn lại mọi thứ xung quanh, lúc này cô có thể cơ hồ xác định đây chính là căn phòng ngủ của Mạc Gia. Hạ Nhạc Nghi lại nhớ đến không biết bản thân đã vào đây bằng cách nào, liền tâm điểm chú ý của cô lúc này dồn lực nhìn đến căn phòng vệ sinh đang phát sáng và phát ra âm thanh của tiếng nước chảy kia. Không biết vì sao lúc này Hạ Nhạc Nghi liền yên tâm một cách lạ thưởng, bởi cô xác định được người ở trong kia là Mạc Hàn Lâm.

Tiếng nước chảy trong phòng tắm sau một lúc thì rốt cuộc cũng đã dừng lại. Mạc Hàn Lâm đi ra ngoài với bộ đồ ngủ ở trên người trên mái tóc vẫn còn vương đầy nước, nhỏ giọt xuống cả nền nhà.

Mạc Hàn Lâm dùng khăn lau bớt đi phần nước dư thừa ấy, lúc này bất chợt anh nhìn thấy ánh mắt xa lạ kia của Hạ Nhạc Nghi. Anh cũng đoán ra được nếu cô biết được người mang cô lên đây là anh thì sẽ có chút bất ngờ, nhưng mà bất ngờ đến mức giật mình tỉnh dậy như thế này, làm cho anh thoáng chút đau lòng.

Mạc Hàn Lâm: "Em tỉnh rồi sao?" Mạc Hàn Lâm từ trong nhà vệ sinh bước ra liền thấy một thân thể trắng muốt ngồi trên chiếc giường màu đen kia của anh, đang nhìn chầm chầm vào anh.

Hạ Nhạc Nghi có thể là đã nhìn thấy bản thân nằm trên giường mà không phải ở trong ô tô nên không tránh khỏi có chút hoảng sợ.

"Ừm..." Hạ Nhạc Nghi nhìn Mạc Hàn Lâm một lúc lâu thì không nhìn anh nữa, chỉ đáp lại một chữ rồi quay đi hướng khác.

Chính bởi vì trước đó cô đã từng nhìn thấy qua người đàn ông này cũng từng bước từ trong phòng tắm ra ngoài, hơi nước còn nằm yên trên mái tóc kia của anh, hình ảnh bị cô chụp lại vẫn còn ở trong điện thoại mà cô luôn mang theo bên mình, nhìn ảnh lúc đó so với hiện tại suy cho cùng vẫn là cùng một người nên cũng chẳng khác gì nhau.

Hạ Nhạc Nghi cô cũng chẳng phải là đang giận dỗi anh vì chuyện tối qua mà quay mặt đi, mà chính là vì Hạ Nhạc Nghi cô đang nghĩ nếu Mạc Hàn Lâm mà có cơ hội nhìn thấy Mấy bức ảnh kia thì mọi việc chống cự của cô trong quán Bar hôm qua không phải sẽ vô tình bị trở thành trò cười hay sao. Anh ta sẽ nghĩ người biến thái như cô lại còn muốn kén cá chọn canh.

Mạc Hàn Lâm từ lúc Hạ Nhạc Nghi trả lời anh xong, thì liền chỉ im lặng mà đi đến chiếc bàn đặt cạnh nơi cô nằm để lấy máy sấy tóc.

Hạ Nhạc Nghi cũng là vì rất không thích bầu không khí im lặng như lúc này, mà nếu muốn bảo cô ngủ thì cũng là không thể nào có thể ngủ được nữa đành lên tiếng.

"Anh vừa mới tắm sao?" Giọng của Hạ Nhạc Nghi vang lên trong bầu không khí im lặng của buổi đêm an tĩnh không một tiếng người hay âm thanh của gió lọt vào đây.

Mạc Hàn Lâm không biết là có đang nghe cô nói hay không mà anh im lặng một lúc lâu mới bắt đầu trả lời. Hạ Nhạc Nghi hiện tại là đang ngồi phía sau lưng của anh nên không thể nhìn thấy nét mặt của Mạc Hàn Lâm lúc này mà đoán được là anh ta đang muốn nghĩ cái gì.

"Ừm...làm sao?" Mạc Hàn Lâm giọng nói trầm thấp, im lặng hồi lâu liền trả lời Hạ Nhạc Nghi.

Mạc Hàn Lâm là đang suy nghĩ Hạ Nhạc Nghi có phải là vừa ngủ dậy liền có thể nhanh chóng mà quên hết mấy câu truyện trước đó rồi hay không, nếu không thì sau cô có thể nói chuyện với anh thoải mái đến vậy.

"Thật ra tối rồi anh còn tắm thế này không tốt cho sức khỏe." Hạ Nhạc Nghi nói với Mạc Hàn Lâm.

Hạ Nhạc Nghi cô lúc nhỏ từng nhìn thấy qua không ít người vì đi làm về muộn mà tắm đêm, sau đó xảy ra không ít chuyện xui xẻo, cô đây là đang muốn cảnh báo với Mạc Hàn Lâm một chút, nói không chừng kẻo có một ngày Hạ Nhạc Nhu còn chưa về kịp thì đã trở thành góa phụ, đến khi đó đừng nói là Hạ Nhạc Nghi cô biết mà không nhắc trước.

"Tôi tắm thế này cũng không phải một lần." Giọng của Mạc Hàn Lâm mang đầy ý cười trong câu nói với Hạ Nhạc Nghi.

Bản thân anh thông thường nếu không phải tắm vào những giờ thế này, thì là tắm vào lúc sáng sớm. Công việc này từ nhỏ anh đã được luyện thuần thục qua, cứ cho là cơ thể người khác thường là không chịu nổi mấy chuyện như thế này, nhưng đối với một người như anh, với tính chất công việc theo kiểu này thì đã là không giống những người khác rồi, nên chuyện tắm rửa cũng có thể xem như là không giống, bệnh cũng sẽ không bệnh nổi.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận