"Các vị, không biết hắn nợ bao nhiêu, ta trả thay hắn!"
Mấy đại hãn nhìn nam nhân "nhỏ bé" trước mặt, thấy y phục hắn đang mặc không phải là người bình thường có thể mua được liền biết là người có tiền!
Nếu đã vậy thì không khách khí nữa!
"Không nhiều, một vạn tinh thạch hạ phẩm!"
Tinh thạch không chỉ dùng để tu luyện mà còn có một công dụng khác. Đó là có thể dùng để mua bán, cũng giống như tiền vậy!
"Cái gì?! Ta chỉ ăn mỗi mấy con gà, các ngươi rõ ràng là muốn ăn cướp!"
"Tiểu tử, thế nào? Không trả nổi thì biến ra chỗ khác!"
Một vạn tinh thạch hạ phẩm mặc dù không lấy ra được nhưng đối với Phong Thiên đại lục linh khí thưa thớt này chính là một con số lớn!
"Trong đây có một vạn tinh thạch hạ phẩm cầm đi!"
Từ trong không gian, Cửu U Hoàng lấy ra một thẻ lạp màu lam. Thẻ nạp có thể coi là thẻ tín dụng ở thế giới này, cũng được chia ra nhiều loại. Thẻ màu lam là thẻ có giá trị thấp nhất, cao hơn là thẻ vàng, cao nữa là màu tím, cao nhất là màu đen. Tên gọi lần lượt là lam lạp, hoàng lạp, tử lạp, hắc lạp!
Đại hãn kiểm tra, trong lam lạp vừa tròn một vạn tinh thạch hạ phẩm, trong lòng liền vui mừng. Lần này đúng là kiếm lời!
"Lần này coi như ngươi may! Chúng ta đi!"
Sau khi mấy đại hãn kia rời đi, hai huynh muội Cửu U Huyền đưa lão ăn mày tới Học Viện Quang Dao
"Học Viện Quang Dao này cũng không tồi đó chứ!"
Vừa trở lại Hoàng ban, liền gặp ngay một gương mặt vô cùng hắc
Hàn Dạ Minh: Cửu U Hoàng, ngươi thực hảo!
Cửu U Hoàng: Không đưa nàng ra ngoài, chẳng lẽ để ngươi bám dính lấy nàng suốt sao?
Hứ! Tên nhãi ranh họ Hàn này cứ có cơ hội liền vô thanh vô thức chiếm tiện nghi của Huyền Nhi. Tiểu bảo bối nhà hắn thì lại ngây thơ không biết gì, chỉ coi đó là hành động bình thường! Cho nên sáng nay dứt khoát hắn kéo nàng ra ngoài!
Cửu U Huyền nhìn hai đại nam nhân đang ngầm đấu đá, chỉ dành bất đắc dĩ
Các ngươi dù sao cũng đã sống lâu như vậy, đừng có vừa gặp liền với nhau như kẻ thù được không?
"Ngươi...ngươi là Hàn Dạ Hiên?! Không đúng! Ngươi có vài phần giống hắn nhưng không phải hắn! Ngươi là hài tử của hắn?!"
Lúc này, tiếng nói kinh hãi của lão ăn mày truyền tới ngăn cản sự đấu đá ngầm của Hàn Dạ Minh và Cửu U Hoàng, cả hai đồng thời nhìn lại!
Hàn Dạ Minh nhíu mày. Số người biết phụ thân hắn cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Lão ăn mày này là ai?
Cửu U Huyền phất tay, một kết giới ngăn cách với bên ngoài liền được tạo ra!
Sau đó chỉ thấy nàng giơ tay lên, Ảo Ảnh kính được tháo xuống, nhân dạng thật lộ ra
Lần này lão ăn mày còn kinh hãi hơn, lập tức quỳ xuống khóc lóc. Truyện Trọng Sinh
"Ô ô, đế quân, sao bây giờ ngươi mới tìm lão già này?! Thân già này đợi đế quân mấy vạn năm ở đại lục, đúng là trời không phụ lòng người mà! Ô ô ô!"
Cửu U Huyền ngây người. Không phải vừa nãy còn hảo sao? Sao nhìn thấy nhân dạng thật của nàng liền khóc rồi? Không lẽ nàng quá xấu, hắn bị doạ?
"Ngươi trước đứng lên đã, chúng ta nói chuyện!"
Nhưng lão ăn mày vẫn không chịu đứng lên, thậm trí còn khóc dữ dội hơn
"Đế quân, ngươi muốn ta đứng lên sau đó đuổi ta đi sao? Không được, thân già này đã đợi đế quân lâu như vậy, sao ngươi nỡ lòng nào mà đuổi ta đi?!"
"Bổn quân có nói đuổi ngươi đi sao?"
Nàng cảm thấy, lão già trước mắt được mỗi bên ngoài lớn lên, bên trong rõ ràng là hài tử
______________________
Nay bão 3 chương nha