Sau khi giết Thiển, Cửu U Huyền hạ kết giới. Bỗng, giọng nói quen thuộc vang tới
"Nha đầu, bọn ta tới rồi!"
Ngươi tới là Bạch Phong Thần, Hàn Dạ Hiên và Bạch Dạ Vũ!
"Các ngươi là?"
"Hắn tên Hàn Dạ Hiên, còn ta tên Bạch Dạ Vũ!"
Bạch Dạ Vũ tiến lên bắt chuyện, giương mặt cười tủm tỉm. Nhưng đi được vài bước lại bị Hàn Dạ Hiên giữ lại
"Hàn huyên sau đi, sử lý nàng ta trước đã!"
Nhắc mới nhớ, Cửu U Huyền suýt nữa thì quên mất còn một người
"Bạch Tử Du, ngươi không thể giết ta! Ta chính là công chúa Phong Quốc!"
Nàng không muốn chết! Khó khăn lắm mới có cơ hội sống lại, chưa hưởng thụ được bao lâu sao có thể chết!
Tay Phong Uyển Dư xuất hiện một thứ hình cầu, màu đen. Cửu U Huyền khẽ biến. Là bom!
"Mau tránh đi!"
Cửu U Huyền ở gần nhất muốn chạy cũng không kịp, trực tiếp tạo một lá chắn phòng ngự. Phong Uyển Dư ném mạnh một cái, một tiếng động vang lên dữ dội, khói trắng tản ra, che khuất tầm nhìn. Phong Uyển Dư lại nhân cơ hội chạy!
Uy lực bom không nhỏ, một quả thôi đã khiến cho mặt đất nứt ra. Và không may vị trí Cửu U Huyền đang đứng lại chính là vách núi!
Đậu má!
Cơ thể Cửu U Huyền từ từ rơi xuống, muốn dùng phi hành bay lên, kết quả lại có thứ gì đó hút lấy nàng
"A Cửu!"
Hàn Dạ Minh một chút cũng không suy nghĩ, nhảy xuống. May mắn hắn bắt được nàng, đem nàng ôm chặt vào lòng bảo vệ. Một vết rách không gian xuất hiện nuốt lấy bọn họ!
"Nha đầu / Minh Nhi!"
Cả hai biến mất ngay trước mặt ba người. Bạch Dạ Vũ muốn nhảy xuống theo, cũng may Hàn Dạ Hiên giữ lại
"Ngươi buông ta ra!"
"Vũ Nhi, ngươi bình tĩnh lại!"
"Dạ Vũ, hai đứa nó đã bị đưa tới không gian khác nên sẽ không sao đâu! Việc quan trọng bây giờ là giết công chúa Phong Quốc kia. Nàng đã biết đến sự tồn tại của Quang giới, không thể để nàng nói ra! Ta sẽ đích thân sát nàng. Hai người các ngươi quay về giám sát Ám giới tránh cho việc ngoài ý muốn sảy ra!"
"Hảo!"
Trước mắt chỉ có thể như vậy!
Bên phía Cửu U Huyền và Hàn Dạ Minh, cả hai chỉ cảm thấy xung quanh chỉ có bóng tối. Hàn Dạ Minh không quản mình vẫn luôn đem nàng ôm chặt vào lòng
Cửu U Huyền bỗng nhiên luyến tiếc sự bảo vệ này!
Từ khi bị rơi xuống vách núi, Ảo Ảnh kính bỗng nhiên mất đi tác dụng, nhân dạng thật liền trở về!
Địa cầu, Trung Hoa, núi Bạch Vân*
Hôm nay, trời nắng, thời tiết đẹp, thích hợp để đi lên núi. Một đội ngũ cũng nhân cơ hội này lên núi thám hiểm
"Mọi người đi sát vào nhau, không được tách ra khỏi đội! Nghe rõ chưa!"
"Rõ! Thưa đội trưởng!"
Đoàn người này có sáu người, hai nữ bốn nam. Trên người ai cũng trang bị đầy đủ thứ cần thiết leo núi và cắm trại đêm. Người vừa được gọi là đoàn trưởng kia là một người đàn ông khoảng gần ba mươi tuổi, rất anh tuấn!
Đi được mười lăm phút, cả đoàn người bỗng nhiên bắt gặp thứ gì đó
"Đội trưởng, phía trước có người! Hình như bị thương rồi!"
Cả sáu người chạy tới, thấy dưới đất có hai người đang ngất xỉu. Một người đã bị thương. Và còn một điều nữa là...
"Di, thời buổi nào rồi còn mặc cổ phục! Nhưng mà không thể phủ nhân, cả hai người này thật đẹp!"
Một trong hai cô gái trong đội không nhịn được mà lên tiếng
"Được rồi, Tĩnh Anh không cần nhiều lời!Cứu người quan trọng. Hiện tại đang ở trên núi, không kịp đưa bọn họ tới bệnh viện. Dựng lều cứu chữa ở đây đi!"
"Vâng đội trưởng!"
____________________
Núi Bạch Vân (Quảng Châu, Trung Quốc)
Núi Bạch Vân (白云山, Hán Việt: Bạch Vân sơn) hay Khu danh thắng phong cảnh núi Bạch Vân (tiếng Trung: 白云山风景名胜区, Hán Việt: Bạch Vân phong cảnh danh thắng khu, gọi là "Dương Thành đệ nhất tú" (đẹp nhất Dương Thành)"羊城第一秀",là một dày núi nằm ở phía bắc thành phố Quảng Châu, Quảng Châu, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, là khu phong cảnh nổi tiếng của thành phố Quảng Châu. Dãy núi này do 30 ngọn tạo thành, từ bắc đến nam dài 9,7 km, đông-tây dài 4,5 km, tổng diện tích 28 km2. Ngọn núi chính là ngọn núi Ma Tinh nằm ở giữa với độ cao so với mực nước biển 372,8 m.
Đây là sơ qua chút về núi Bạch Vân, bạn nào muốn tìm hiểu kĩ thì lên Google tìm hiểu nha!