Nhìn cái mật thất đầy ghê tởm này lần cuối, Cửu U Huyền không khách khí trực tiếp hủy
Mặt đất từng đợt rung chuyển, từng mảng bê tông bị nứt ra và rơi xuống
Cửu Hoành đuổi tới nơi chỉ còn là đống đổ nát. Không chỉ mật thất mà ngay cả thư phòng của Cửu Hoàng cũng trở thành một đống tro tàn!
Cửu Hoàng tức giận tới run người. Hắn biết không một ai trong mật thất sống sót!
Vừa rồi khi nhìn thấy nam nhân huyết đồng kia, Cửu Hoành liền cảm ứng được có chuyện chẳng lành. Xem ra không chỉ có một mình nam nhân kia trà trộn vào Cửu tộc mà còn có một nhóm người nữa ra tới và mục đích rõ ràng hình là phá hủy kế hoạch của hắn.Nhưng rốt cuộc cả sau lưng là thần thánh phương nào dám cả gan đối đầu với Cửu tộc!
Cửu Hoành hoàn toàn không ngờ tới, chẳng có đội ngũ nào tới mà chỉ có duy nhất hai người!
"Lập tức điều tra người đêm nay trà trộm vào Cửu tộc. Cho dù phải trả bất cứ giá nào cũng phải tìm ra!"
Phía Cửu U Huyền, sau khi phá cái mật thất chết tiệt kia, tâm trạng của nàng khá hơn chút. Bất quá vẫn có một vấn đề, nàng không tìm thấy Hàn Dạ Minh!
Không phải nói xem Cửu tộc sao? Kết quả là nàng đã chạy mấy lần trong Cửu tộc mà vẫn không tìm thấy hắn!
Không lẽ đã sảy ra chuyện? Sao có thể! . Bạn đang đọc truyện tại — TRUMtгuyeЛ . vn —
Khí tức quen thuộc tới gần, Cửu U Huyền dừng chân, vừa xoay người, một thứ màu đen không biết từ đâu ngã về phía nàng
Mùi máu tươi xông thẳng lên mũi, lông mày hơi nhăn lại. Nàng kinh nhìn thứ màu đen trước mắt
"Hàn Dạ Minh! Ngươi bị thương?!"
Ngực phải của hắn bị thương một mảng rất lớn, máu tươi không ngừng chảy, đem quần áo của nàng nhiễm hồng (hồng ở đây là chỉ màu đỏ
"A Cửu!"
"Xảy ra chuyện gì?"
"Ta đau!"
Giọng nói yếu ớt, đôi mắt không biết còn tỉnh táo hay đã bị đau đến mơ hồ. Cả người của hắn dựa vào người nàng
"Để ta đưa người về!"
Nhưng người hắn giống như bị đóng đinh vậy dù cố hết sức hay ngay cả khi dùng linh lực, Hàn Dạ Minh cũng không di chuyển dù chỉ là 1cm. Nàng cũng không thể đưa đan dược cho hắn uống. Bởi vì thể chất hắn đặc thù, đan dược bình thường cho hắn uống chỉ vô dụng
Hiện tại nàng nên làm sao? Không thể đưa hắn về biệt thự nhưng cũng không thể đứng mãi ở đây được!
Đưa hắn vào Nửa Vân Thiên?
Nhớ đến chuyện Vân Thiên nàng vẫn còn lưỡng lự. Trong tiềm thức của nàng, thà tách ra đơn độc một mình còn hơn. Nếu bây giờ đưa hắn vào Nửa Vân Thiên thì không thể chỉ còn cách hợp nhất lần nữa
Nhìn máu chảy không ngừng, nàng thở dài
Một lần này vậy!
Lấy ra viên ngọc lúc trước nàng lấy đi trên đỉnh Vân Thiên, vận dụng linh lực, Vân Thiên liền trở về hoàn chỉnh
Cửu U Huyền không biết, miệng người nào đó đang dâng lên một độ cung nhỏ!
Trong Vân Thiên, Tứ đại hung thú và Kỳ Lân nhìn thấy mọi chuyện bên ngoài liên quay mặt đi không nhận người quen
Hắn chắc chắn không phải chủ nhân!
Rõ ràng người ngoài kia là một con sói sám giả vờ bị thương để lừa tiểu bạch thỏ. Nhưng đây là hàng thật không phải hàng giả a!
Chủ nhân, tháo tiết đâu? Liêm sỉ đâu? Nhân gia mới là một hài tử a! Ngươi có cần phải lừa gạt hài tử người ta không?
Hàn Dạ Minh: Tháo tiết và liêm sỉ có thể ôm tiểu nương tử về nhà không?
"..."(*cạn lời)
Và tất nhiên tiểu bạch thỏ nào đó vẫn ngây thơ lo lắng cho con sói đội lốt cừu mà hoàn toàn không biết sắp tới có chuyện!