Thái Tử Điện Hạ Thanh Nguyên Quốc - Vân Văn Duệ , năm nay mười chín tuổi , diện mạo có thể nói là thuộc hàng tuấn tú , văn võ đều tinh thông , xuất thân lại cao quý , có thể nói là làng quân như ý trong lòng biết bao nhiêu thiếu nữ . Hèn gì mà trước đây Thủy Thanh La đối với Vân Văn Duệ một lòng như vậy
Nhưng người nàng chú ý không phải là Vân Văn Duệ mà là hai người đứng bên cạnh hắn
Dù bị một chiếc mặt nạ quỷ chế đi khuân mặt nhưng vẫn hoàn toàn áp đảo khí chất của Vân Văn Duệ . Người ta nói Vân Dạ Lăng đeo mặt nạ bởi vì dung mạo của hắn quá khó coi . Bên cạnh Vân Dạ Lăng , hồng y yêu mị , gương mặt đẹp như nữ nhân . Tròng lòng Cửu U Huyền trầm xuống
Ngọc Thượng Sắc ! Hắn ở đây vậy có nghía là Hàn Dạ Minh cũng ở đây ! Không cần đoán nàng cũng biết ai là hắn !
Ngoài người đang đeo mặt nạ quỷ kia ra thì còn có thể là ai !
Sao bọn họ lại ở đây ? Mới có ba năm thôi , mà đã nghi ngờ nàng ở đây sao ? Thập Tứ Giới cũng đâu có nhỏ , sao lại tìm tới nhanh như vậy ?!
Không biết có phải vô tình hay cố ý cả Hàn Dạ Minh và Ngọc Thượng Sắc đều nhìn chằm chằm nàng dọa cho Cửu U Huyền vội vàng cụp mắt xuống . Chắc là bọn họ không phát hiện ra điều gì bất thường đâu ?!
Cửu U Huyền tự an ủi bản thân . Bọn họ có vẻ đã nghi ngờ nàng , hiện tại mà rời đi mối nghi ngờ đó chắc chắn sẽ càng sâu hơn , mà ở lại nhỡ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn khiến nàng bị bại lộ thì càng không ổn . Sau một hồi suy nghĩ , Cửu U Huyền cảm thấy ở lại sẽ tốt hơn !
" Thủy Thanh La , ngươi thật to gan , thấy Thái Tử và Dạ Vương còn không mau quỳ xuống !"
Cửu U Huyền bị tiếng quát của người khác kéo từ trong suy nghĩ trở về hiện thực . Ánh mắt của nàng quét một lượt phát hiện ai cũng đang dùng ánh mắt sinh vật lạ nhìn nàng . Thủy Tư Hạ không khỏi thấy nàng đổ mồ hôi hột , vội vàng kéo tay áo của nàng ý bảo Cửu U Huyền mau quỳ xuống !
Lục tỉ tỉ , ngươi đây là chê bản thân sống lâu sao ? Gặp Thái Tử có thể không quỳ nhưng mà gặp Dạ Vương mà không quỳ chính là tội bất kính , là tội chết a !
Trái ngược với biểu cảm , Cửu U Huyền mặt không cảm xúc , điềm nhiên hỏi một câu
" Tại sao ta phải quỳ ?"
Quỳ ?! Thật nực cười ! Phụ mẫu nàng còn chưa quỳ , ngay cả Bạch Thần Phong nàng cũng còn chưa quỳ bao giờ , bọn họ là cái gì mà bắt nàng quỳ . Huống chi bảo nàng quỳ trước Hàn Dạ Minh , nàng làm không được !
Tôn nghiêm của nàng không phải là thứ mà người khác có thể nhận !
Lần này ánh mắt tất cả mọi người không phải là sinh vật lạ nữa mà là khiếp sợ !
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!