" Ta nhìn không ra tương lai nàng !"
Bạch Trạch nghe mà không khỏi kinh ngạc . Phải biết rằng Bạch Trạch được mệnh danh là Đệ Nhất Thiên Cơ Sư không phải nói khoác , chỉ cần hắn muốn dù là tương lai của Thiên Đạo hắn đều có thể nhìn ra được . Nhưng lúc này hắn lại nói , hắn nhìn không ra tương lai nàng !
" Cả Thập Tứ Giới này có ba người ta nhìn ra tương lai . Một là Cửu U Huyền , hai là Hàn Dạ Minh Hàn Thiếu Chủ Hàn Gia Quang Giới, ba là Cửu U Hoàng ca ca Cửu U Huyền !"
Hắn không thể nói hai huynh muội nhà này đúng là yêu nghiệt . Một người thì thôi đi , đằng này cả hai huynh muội họ Cửu này hắn đều nhìn không ra tương lai
Trong đầu Bạch Trạch nhớ lại cuộc đối thoại vừa nãy . Nàng hình như có nói người cùng nàng cướp Đế Hậu à không , là Thánh Nữ Thời Không Giới là ca ca nàng thì phải . Rốt cuộc thì Thời Lăng Siêu đã chọc phải ai vậy chứ ?
Nhưng điều nó nhớ rõ là từng câu từng chữ đầy kiều ngạo vừa nãy . Những lời đó giống như nàng không hề để đám Thiên Đạo đó vào mắt . Có lẽ nó nên hiện thân lần nữa trước Thập Tứ Giới , nó nghĩ sau này toàn bộ Thập Tứ Giới sẽ phải tâm phục khẩu phục đối với một nữ nhân !
Bạch Trạch không khỏi tưởng tượng nét mặt của mấy người Thiên Đạo khi nghe Cửu U Huyền là một trong ba người duy nhất mà Phù Dị nhìn không thấy tương lai
Cửu U Huyền câm theo ngọc bội chạy tới biên cương Thanh Nguyên Quốc. Bàn tay khẽ động , lập tức trước mặt nàng xuất hiện thêm năm người . Tiếng khóc của hài tử bỗng vang lên
" Oa oa oa , chủ nhân , bọn ta biết không nên lừa ngươi , chuyện đó là bọn ta không đúng . Nhưng...nhưng mà ngươi không cần phải làm vậy chứ ? Ngươi giận thì giận nhưng mà đừng có nhốt bọn ta lại ba năm không gặp chứ ! Oa oa oa!"
Linh càng nói ,khóc càng to , nước mắt nước mũi chảy hết ra , kết hợp với cái vẻ ngoài là hài tử mấy tuổi nữa , nhìn vô cùng là đáng thương
Cửu U Huyền nghe Linh khóc mà không khỏi đau đầu . Nàng biết nếu như nàng không nói gì đó thì chăc chắn sẽ phải ngồi nghe thêm mấy canh giờ
" Ta đã sớm quên chuyện đó rồi !"
" Thật sao ?"
" Nếu không vì sao ta lại đem các ngươi thả ra ?"
Đúng vậy , chủ nhân trước giờ chưa từng nói đùa , nếu đã nói như vậy thì chính là như vậy
Một Thần Thú Chu Tước đã sống vạn năm nhưng lúc nào cũng chỉ như hài tử , suy nghĩ cũng rất đơn giản . Linh tin nhưng bốn người còn lại sao có thể tin . Bọn họ biết nàng nói vậy cũng chỉ là để dỗ cho Linh nín khóc . Thực chất có những chuyện nàng nhớ rất lâu
Cửu U Huyền đem ngọc bội ném cho Viêm Hoàng . Viêm Hoàng tiếp lấy ngọc bội, cảm giác quen thuộc truyền tới khiến hắn không khỏi ngẩn người
" Chủ nhân , đây không phải là !"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!