" Ngươi đúng là đồ ác độc! Mai Nhi dù nói thế nào cũng là muội muội của ngươi, ngươi là tỷ tỷ mà lại ra tay độc ác như thế! Sau này chắc chắn sẽ chết không được tử tế!"
Nhi di nương hét lên, gương mặt xinh đẹp được trang điểm tỉ mỉ giờ đã bị nước mắt làm trôi hết
Tiêu Lộ Khiết tiến lên, gương mặt xinh đẹp hiện lên vẻ đau lòng, thâm tình nói
" Tam muội, sao muội có thể làm vậy? Dù sao thì..."
" Các ngươi xong chưa?"
Ninh Lạc mất kiên nhân nhìn đám người này, trực tiếp chen ngang lời của Tiêu Lộ Khiết
Tiêu Minh Viễn âm trầm nhìn thảm cảnh của Tiêu Cẩn Mai. Đan điền bị phế, tu vi tiêu tán, gân mạch bị phế, hiện tại nàng ta chính là một phế nhân
Hắn không nghĩ rằng, sau mấy năm đứa con gái hắn luôn coi là vết ô nhục lại có thể ra tay tàn độc như vậy
Nhưng cho dù có như vậy, thì nàng ( Ninh Lạc) vẫn chỉ là một người không thể tu luyện, có giữ lại cũng không được lợi ích gì cho gia tộc
" Người đâu, mau bắt nghịch nữ này lại cho bổn gia chủ! Sát hại tỷ muội, tội nặng không thể tha!"
" Tuân mệnh!"
Lập tức, vài thị vệ trong phủ tiến tới muốn bắt Ninh Lạc đi. Cho dù là vậy, Ninh Lạc vẫn quật cường đứng đó
Bỗng nhiên một giọng nói từ xa truyền tới
" Thừa Tướng phủ hôm này rất là náo nhiệt a!"
Bị tiếng nói thu hút, quay lại nhìn, một bóng dáng bạch y đang đi tới theo sau còn có hai nữ nhân xinh đẹp. Người bên phải thân tử y, người bên trái thân hoàng y, gương mặt vô cùng xinh đẹp so với đại tiểu thư Tiêu Lộ Khiết không kém hơn bao nhiêu
Hai nữ nhân này gương mặt có năm phần giống nhau vừa nhìn là biết là thân tỷ muội
Cứ tưởng là đại tiểu thư đã rất xinh đẹp không ai sánh bằng rồi nhưng thật không ngờ trên đời lại có người xinh đẹp hơn nhiều
Vừa nhìn thấy người đến là ai, Tiêu Minh Viên không khỏi kinh ngạc. Sao hắn lại tới đây?
Mặc dù không biết sao vị công tử này lại tới đây, nhưng cũng biết hắn không phải là loại người dễ chọc nên cũng tươi cười đến chào hỏi
" Không biết Cửu công tử đại giá quang lâm, không kịp nghênh đón từ xa, thất lễ rồi!"
" Thừa tướng khách khí rồi. Bất quá, bổn công tử hình như đến không đúng lúc rồi!"
Vừa nói vừa quét mắt về phía thảm cảnh của Tiêu Cẩn Mai rồi đến Ninh Lạc, trong mắt chứa đầy hàm ý
Ninh Lạc thấy vậy liền cúi đầu, không giám đối mặt thẳng với ánh mắt của nàng
" Nếu trong quý phủ đã có chuyện vậy tại hạ tới sau vậy!"
Nói xong, vừa định quay người thì Tiêu Minh Viễn liền lên tiếng:" Cũng không phải chuyện gì lớn, Cửu công tử mời tới thư phong nói chuyện!"
" Không cần, tại hạ chỉ tới nói với tam tiểu thư vài câu, sau đó phải rời đi "
Thấy nàng từ chối, Tiêu Minh Viễn liền sai người liền sai người đưa Tiêu Cẩn Mai về, Tứ di nương chỉ có thể trừng mắt Ninh Lạc rồi tức giận quay về chăm sóc nữ nhi
Ninh Lạc dẫn nàng, và hai nữ nhân đằng sau tới một nơi yên tĩnh trong viện rồi nhưng không tồi, rất hợp với ý của nàng
Cửu U Huyền ngồi trên ghế quý phi, Ninh Lạc quỳ bên dưới
Nàng nhìn Ninh Lạc, cầm tách trà thượng hạn lên uống một ngụm, rồi lại nhìn Ninh Lạc, nói
" Không nhịn được?"
" Quân thượng tha tội, là Ninh Lạc lỗ mãng!"
Hai nữ nhân kia đi theo nàng tới, thấy vậy vội vàng quỳ xuống bên cạnh Ninh Lạc, nữ tử tử y lên tiếng nói
" Cửu Đế xin tha tội cho thiếu chủ, Lãnh Ngưng xin chịu phạt thay thiếu chủ!"