" Tiêu tam tiểu thư?! Ai là Tiêu tam tiểu thư ra đây cho ai gia nhìn một cái!"
Từng tưởng bà sống an nhàn ở trong Phật Đường ăn chay niệm phật mà không biết tình hình bên ngoài. Cho dù hôm cung yến tẩy trần cho Quốc Sư bà không có mặt, nhưng không có nghĩa là bà cái gì cũng không biết. Mấy ngày hôm nay, nghe đồn về nàng nên cũng có chút tò mò
Ninh Lạc bước tới, hành lễ với Khả Du Lan:" Thần nữ Tiêu Lạc Nhi tham kiến thái hậu!"
Trong ánh mắt của Khả Lan Du loé lên chút ngạc nhiên. Giống, thực sự rất giống với mẫu thân nàng lúc đó bà gặp
"Đứng lên đi! Ngươi chính là Tiêu Lạc Nhi?"
" Dạ, phải!"
Không hề kiêu ngạo, vẫn đứng thẳng lưng, nhưng không hề mất đi phong thái của một tiểu thư có gia giáo, điều này làm cho Khả Du Lan khá hài lòng
" Ai gia mấy ngày trước cũng đã nghe đến chuyện của ngươi. Vu Quân từ hôn ngươi ai gia cũng cảm thấy đối với danh dự của ngươi không tốt, chi bằng ngươi thành Trắc phi của Vu Quân, như vậy sẽ ổn thoả hơn!"
Trong lòng Tiêu Lộ Khiết vang lên cảnh báo. Nàng ta thà chia sẻ thái tử cùng với nữ nhân khác chứ không muốn ở cùng với Tiêu Lạc Nhi. Nhìn thái độ hôm đó của thái tử thì chắc chắn đã có phần nào muốn níu kéo nàng ta rồi. Thái tử chỉ có thể là của nàng!
Tiêu Lộ Khiết tính bước lên trước nhưng Ninh Lạc so với nàng ta nhanh hơn
" Thần nữ tạ ân điển của thái hậu. Bất quá thần nữ xin từ chối. Thần nữ thà cô độc cả đời chứ nhất quyết không làm thiếp. Hơn nữa hôm đó là thần nữ từ hôn chứ không phải thái tử!"
Tiêu Lạc Nhi này bị điên rồi sao? Ngay cả ý chỉ của thái hậu cũng giám làm trái, còn nữa nàng dù sao cũng là một nữ nhân sao có thể nói từ hôn một cách thẳng thừng như vậy?
Lạc Thuần Nhã ánh mắt hiện lên chút thú vị nhìn nàng. Nàng đi theo vị kia càng ngày càng không coi ai ra gì rồi
Khả Du Lan ánh mắt trầm xuống. Chỉ là một người không linh lực, không học vấn, lưu lạc bao năm ở bên ngoài không biết đã làm bao nhiêu chuyện xấu hổ gì rồi. Bị người khác từ hôn, bà đã cho nàng ta một con đường vậy mà không biết điều
Người vui nhất có lẽ là Tiêu Lộ Khiết. Tiêu Lạc Nhi càng thê thảm bao nhiêu nàng ta càng vui. Tốt nhất là chọc thái hậu tức giận sau đó thay nàng xử lý luôn Tiêu Lạc Nhi càng tốt. Cho dù vui thế nào thì vẫn phải đè nén xuống
Cửu U Huyền càng nhìn Khả Lan Du càng không thuận mắt. Người của Cửu U Huyền nàng sao có thể để người khác muốn đưa cho ai thì đưa được
Đang suy nghĩ sau này nên xử lý đám người này như thế nào thì đột nhiên một bàn tay hướng tới nàng
Mặc dù người đến không có sát khí nhưng theo bản năng nàng vẫn xuất thủ tấn công
Người nọ cảm thấy nguy hiểm tới gần bèn đưa ta chặn chiêu thức của nàng đồng thời hoá giải linh lực nàng phóng tới
" Là ta!"
" Hàn Dạ Minh!"
Cửu U Huyền vô cùng ngạc nhiên nhìn thân ảnh hắc y vừa tới. Mà suy nghĩ kĩ lại cảm thấy cũng đúng, trên đời này ngoài hắn ra thì làm gì còn ai có thể đỡ được chiêu thức của nàng chứ. Bất quá
" Ngươi trở lại bình thường có nghĩ là Tuyệt Tình chú được áp chế rồi?"
" Ừ!"
Hắn không để ý trả lời, vung tay một cái bên cạnh bộ bàn ghế nhỏ của nàng liền xuất hiện thêm một cái ghế
" Ngươi làm gì vậy?"
Tự nhiên có thêm người, nếu là bình thường nàng không để ý mấy nhưng trong người hắn đang có một quả bom nổ chậm, khi nó phát tác lần nữa người đầu tiên gặp nguy chính là nàng