Trong căn phong bỗng nhiên an tĩnh đến lạ thường. Bởi vì kết giới nguyên do nên không ai biết bên trong phát sinh chuyện gì
Mị Cơ ở bên ngoài lo lắng đến sắp phát điện, cũng may Chí Vỹ ở bên trấn tĩnh nàng
" Ngươi mau nghĩ cách vào trong đi! Quân thượng mà sảy ra chuyện gì, đừng nói là ta, Tứ đại nhất tộc chính là không để yên cho các ngươi đâu! Đến lúc đó hậu quả ra sao ngươi nên biết rõ. Cho dù là Minh Điện hay Tứ đại gia tộc bọn ta cũng sẽ không bỏ qua!"
Chí Vỹ thật khóc không ra nước mặt. Sao chuyện này lại đẩy lên người hắn chứ. Cuối cùng, vì an toàn, Chí Vỹ lấy hết can đảm đi tới trước cửa phòng
" Minh Đế, Cửu Đế, các ngươi có nghe thấy không?"
Cửu U Huyền lúc nãy vì tiêu hao quá nhiều hồn lực, lại thêm Hàn Dạ Minh tham lam hút lấy hồn lực trong cơ thể nàng, khiến Cửu U Huyền không chịu nổi mà thiếp đi. Đối với tiếng gọi bên ngoài hoàn toàn không phản ứng
Còn Hàn Dạ Minh vẫn như cũ nằm trên cơ thể nàng, hắn vốn không có ngủ, hơn nữa còn phi thường thanh thỉnh, nhuyễn cân tán cũng đã bị hắn cấp giải. Nghe được bên ngoài gọi hắn vốn không để ý thậm trí là lười mở mắt, nhưng người bên ngoài lại không biết sống chết tiếp tục quấy rầy hắn
" Cút!"
Một từ ngắn bao trọn trong đó là sự lãnh huyết, khiến Chí Vỹ cùng Mị Cơ đồng thời sinh ra sợ hãi
Bất quá Mị Cơ nhanh chóng bị sự tức giận thay thế, vận dụng toàn bộ linh lực muốn phá kết giới. Chí Vỹ bên cạnh thấy vậy liền sốt ruột ngăn cản
" Thất trưởng lão, ngươi bình tĩnh chút, đừng xúc động!"
" Ngươi cút cho ta!"
Linh lực vừa đánh tới kết giới, lập tức bị phản lại. Cũng may, tu vi của Mị Cơ cao bị phản lại cũng không mất mạng nhưng bị thương cũng không nhẹ
" Khụ...khụ...đáng chết!"
Đối với sự việc diễn ra bên ngoài, Hàn Dạ Minh một chút cũng không thèm quan tâm như cũ vẫn an tĩnh bên cạnh Cửu U Huyền. Bất qua hắn không còn nằm trên người nàng nữa mà nằm sang bên cạnh ôm nàng
Hắn phát hiện, nàng càng ngày càng ấm áp!
Cửu U Huyền tỉnh lại chính là vào chiều hôm sau, hồi phục cũng đã bảy tám phần sức lực so với ngày thường không khác là bao
" Tỉnh rồi sao?"
Từ bên ngoài, Hàn Dạ Minh tay cầm một đĩa điểm tâm từ từ đi vào. Nàng cảm thấy, trên ngươi hắn có gì đó biến hoá, cụ thể thế nào phảo kiểm trả mới biết
Vừa nghĩ liền làm luôn. Nàng xuống gường, ngay cả hài cũng không mang, cứ như vậy đi chân trần tới chỗ hắn. Hàn Dạ Minh hơi nhíu mày, không vui nói
" Đi hài trước đã!"
Nàng không quan tâm tới lời hắn nói tiếp tục tiên liên. Vươn tay muốn đưa linh lực vào tra xét nhưng lại bị bàn tay to hơn nắm lấy ngăn cản
Hảo đi, nàng vừa mới tỉnh không có tâm trạng cùng hắn đôi co
Quay lại đi hài xong, nàng lại tiến tới chỗ hắn. Hàn Dạ Minh không ngăm cản tuỳ ý để nàng kiểm tra
Ngón tay trỏ động tới mi tâm, một luồng linh lực ấm áp đi vào trong cơ thể hắn tra xét
" Ngươi không chỉ đem liên hoả toả tâm châu hấp thụ mà còn đem nguyền rủa luyện hoá!"
Hấp thụ liên hoả toả tâm châu có thể đoán được nhưng ngàn vạn không nghĩ tới ngay cả nguyền rủa hắn cũng luyện hoá, thật khiến nàng bấy ngờ. Phải biết rằng nếu như luyện hoá thất bại, nhẹ thì chết, nặng thì hồn phi phách tán
" Phải rồi, người hạ nguyền rủa chính là dùng cả sinh mệnh của bản thân đánh đổi để khiến nó hoàn chỉnh nhất. Hôm qua bị ta phản phệ chắc sẽ không nhảy nhót được bao lâu!"