Nguyệt Hồng lâu
" Ân oán của ngươi và Tiêu gia cũng đã chấm dứt, ngươi cũng nên quay về Thanh Long Nhất tộc!"
Ninh Lạc nghe vậy không nói gì, nàng muốn đi theo quân thượng
" Ngươi đây là muốn làm trái mệnh lệnh của bổn quân?"
Cửu U Huyền nhíu mày, tỏ vẻ không vui. Ninh Lạc thấy vậy liền sợ hãi quỳ xuống
" Quân thượng, Ninh Lạc không có ý đó, Ninh Lạc chỉ muốn đi theo quân thượng!"
" Đứng lên đi!"
Ninh Lạc đứng dậy
" Lần trước khi nhìn thấy Lạc Thuần Nhã, ngươi với hắn có vẻ khá quen thuộc?"
Vừa rồi bỗng nhiên nghĩ tới chuyện này, Ninh Lạc hiện tại đang ở đây nhân lúc này hỏi luôn, đỡ phải mất công điều tra
" Hắn thật ra là người của Bạch Hổ Nhất tộc. Quá khứ có một phần giống với Ninh Lạc. Mẫu thân hắn Trọng Quý Phi là nữ nhi thứ ba của tộc trưởng. Mấy năm trước, được gia tộc Nam Cung đưa về bồi dưỡng sau đó trở thành thiếu chủ!"
Thì ra là vậy!
" Nơi này bổn quân chơi cũng chán rồi, diều tra một chút xem sắp tới đại lục nhỏ này có gì vui!"
Ninh Lạc nghe thấy nàng muốn ở lại đây một thời gian nữa đột nhiên nhớ tới một chuyện
" Quân thượng, một tháng nữa Học Viện Quang Dao sẽ khảo nghiệm. Nếu không người tới đó đi!"
" Học Viện Quang Dao? Cũng được tới đó đi!"
" Vậy quân thượng tính khi nào đi?"
" Ngay bây giờ!"
Hả? Ngay bây giờ? Có phải quá sớm hay không?
" Ngươi không đồng ý?"
" Ninh Lạc không có ý đó! Nhưng Minh Đế còn ở đây, quân thượng có cần nói với hắn một câu từ biệt hay không?"
" Tại sao phải nói lời từ biệt với hắn?"
Ninh Lạc nghẹn lời. Nên trả lời sao đây?. Truyện Hot
" Ngươi tới Quốc Sư phủ, bảo Mị Cơ quay về Chu Tước Nhất tộc đi. Người như nàng ở lại đây lâu cũng không ổn. Cả Chí Vỹ nữa, bảo hắn đây đã đủ lâu, đến lúc quay về Thiên Tinh đại lục!"
" Ninh Lạc sẽ chuyển lời tới họ!"
Nói xong những gì cần nói, Cửu U Huyền biến mất khỏi Nguyệt Hồng lâu tới học viện Quang Dao
Vũ Quốc cách Học Viện Quang Dao nói ngắn không ngắn nói dài cũng không dài. Nếu người bình thường đi tới Học Viện Quang Dao sẽ phải mất gần một tháng
Còn đối với Cửu U Huyền nháy mắt liền có thể tới nơi, nhưng nàng thích ngắm phong cảnh trên đường đi
Cửu U Huyền bên này nhàn nhã, bên Quốc Sư phủ đã sắp đóng thành băng động
Hàn Dạ Minh lạnh lùng nhìn tờ giấy trên tay, tròng lòng lửa giận đã sớm bùng nổ
Nếu không phải Tứ đại thần thứ và Tử Phượng gửi thư cáo biệt thì không biết đến khi nào mới biết nàng đã rời đi
Mị Cơ và Chí Vỹ ngồi gần đó đã sắp đóng băng rồi
Đúng lúc này, Ninh Lạc đi vào. Nàng cũng bị hàn khí của Hàn Dạ Minh doạ sợ
" Khụ khụ! Thất trưởng lão, Chí Vỹ, quân thượng bảo các ngươi không nên ở lại đây lâu!"
Ninh Lạc cơ hồ lấy hết dũng khí nói. Bỗng nhiên cảm thấy hàn khí so với trước còn lãnh hơn
" Nàng còn nói gì?"
Hàn Dạ Minh lên tiếng hỏi. Đôi mắt huyết mâu nhìn thẳng vào Ninh Lạc
Ninh Lạc trong lòng nước mắt đã chảy thành sông. Ô ô Đáng sợ quá! Sau này nàng không muốn đối mắt với hắn đâu!
" Hết...hết rồi!"
Xung quanh bán kính năm mét trực tiếp đóng băng. Tất cả mọi người sợ hãi lùi lại
Cái này quá khủng bố rồi! Cửu Đế ngươi làm ơn quay lại ngăn chặn đi!
Nơi nào đó, Cửu Đế:" Hắt xì! Kẻ nào đang nguyền rủa bổn quân!"
" Nàng đi nơi nào?"
" Học...Viện...Quang...Quang...Dao!"
Ninh Lạc vừa đứt lời hàn khí lập tức biến mất, vị Minh Đế đại nhân cũng không thấy đâu
Ba người đồng loạt thở phào một hơi. Cuối cùng thì vị sát thần kia cũng đi rồi
Cửu U Huyền không biết, sau khi tới học viện không được bao lâu, một mối " nguy hiểm " cũng tới
Lần này, nàng sử dụng Ảo Ảnh kính biến đổi nhân dạng thành một thiếu niên khoảng mười tám tuổi. Gương mặt tuấn tú, khoác lên mình bộ tử y, khí chất vừa cao quý mà thần bí
Phía trước bỗng nhiên truyền đến tiếng động lạ. Vận dụng thần thức quét toàn bộ khu vực gần đó, thì phát hiện phía trước truyền đến tiếng đánh nhau và cả tiếng thú gầm
Thôi vậy, dù sao cũng đang chán, đi xem náo nhiệt!
Cách đó không xa, một đoàn người đang chiến đấu với một con Lục Vỹ Hồ ( hồ ly sáu đuôi), linh thú kim đan kỳ
Dần dần đoàn người kia thất thế, số người bị thương không nhỏ, cũng có người đã chết
Con Lục Vỹ Hồ kia cũng bị thương không nhẹ, trong mắt chứa đầy sự phẫn nỗ
Đáng chết! Nhân loại âm hiểm, dám tính kế nó!
Lục Vỹ Hồ tức giận, dùng toàn bộ linh lực đánh tới đám người kia
Một tiểu cô nương mười sáu tuổi trong đoàn người, đứng gần đó thấy tình hình như vậy vừa sợ hãi vừa tức giận
" Các ngươi đúng là đồ phế vật, một con hồ ly mà cũng bắt không xong!"
Những người còn lại nghe vậy mặc dù tức giận nhưng cũng không giám hé răng nói gì
Cửu U Huyền ngồi trên cây gần đó, thu hết mọi chuyện vào trong mắt
Tiểu cô nương kia chắc hẳn là một tiểu thư cành vàng lá ngọc của gia tộc nào đó. Xem ra từ nhỏ được nuông chiều, muốn cái gì được cái đấy nên mới kiêu ngạo bắt Lục Vỹ Hồ
" Chủ nhân, có cần giúp nàng ta hay không?"
Trong Vân Thiên chỉ giới, Linh lên tiếng hỏi nàng. Cửu U Huyền lắc đầu. Bất quá do quá nhàm chán nên xem thôi. Muốn nàng ra tay cứu, phải xem đối phương có xứng đáng hay không?
Ngoại trừ chuyện vừa rồi ra, trên đường Cửu U Huyền không gặp chuyện gì nữa. Cứ như vậy chậm chậm đi tới Học Viện Quang Dao. Đến tới nơi thì cũng là ngày bắt đầu khảo nghiệm