Bạch y theo gió tung bay, từ từ hạ xuống. Phong Uyển Dư ngẩn người
Nàng quyết định rồi, chính là hắn!
"Công tử, ta là công chúa Phong Quốc Phong Uyển Dư. Chúng ta có thể làm quen không?"
Cửu U Hoàng nhìn Phong Uyển Dư, trong đầu hiên lên một ý nghĩ không biết tên
"Tại hạ Bạch Tử Hoàng!"
Kinh thành Phong Quốc nhộn nhịp. Trong ba quốc gia thì Phong Quốc có lịch sử lâu đời nhất. Phong Uyển Dư là công chúa được sủng ái nhất, do quý phi sinh ra, công chúa đứng hàng thứ ba
Nói về vị tam công chúa này chính là niềm tự hào của Phong Quốc cũng như hoàng thất. Thông minh xinh đẹp, thiên phú tuyệt trác. Ba năm trở lại đây còn toả sáng hơn khi trong thời gian ngắn đạt tới nguyên anh hậu kỳ, chuẩn bị bước sang hoá thần kỳ!
Hoàng cung Phong Quốc
"Dư Nhi, nghe nói con mang về hoàng cung một nam nhân, còn sắp sếp cho hắn ở Phong Dư cung của con?"
Ngay khi Phong Uyển Dư trở về hoàng cung không bao lâu liền bị Phong Hoàng gọi tới
"Đúng vậy, hắn chính là phò mã của con!"
Phong Hoàng hơi nhíu mày. Để một người không rõ lai lịch làm phò mã ất sẽ dẫn đến lòng người không phục
"Để phụ hoàng suy nghĩ đã, con quay về đi!"
"Dư Nhi cáo lui!"
Khi quay người đi, ánh mắt Phong Uyển Dư liền thay đổi
Hứ! Lão cáo già, cái gì mà suy nghĩ! Đừng tưởng nàng không biết hắn đã lên kế hoạch để nàng đi hoà thân, thu lợi tức!
Đối với chuyện ở đây, Cửu U Hoàng không biết, hiện tại hắn đang ở một căn phòng nào đó trong Phong Dư cung liên lạc với Cửu U Huyền
"Tiểu Hoàng, ngươi nói Phong Uyển Dư là đoạt xá giả, trên người còn mang hơi thở hắc ám?!"
Cửu U Hoàng trời sinh đôi mắt dị bẩm có thể nhìn thấu mọi vật trong thiên địa. Lúc đó khi nhìn thấy Phong Uyển Dư, hắn liền nhìn ra nàng là đoạt xá giả, hơn nữa còn ẩn ẩn cảm nhận được trên người nàng có hơi thở hắc ám
"Ngươi cứ tạm thời ở đó đi, không bao lâu nữa ta tới!"
"Ân! Đúng rồi, khi ta không có ở đấy tránh xa Hàn Dạ Minh ra, nếu không một ngày nào đó sẽ bị heo ăn mất!"
"Heo thì liên quan gì tới hắn? Mà heo có thể ăn được thịt người sao?"
Xem ra hắn phải nhanh chóng quay lại đưa nàng đi. Bảo bối của hắn như một tờ giấy trắng, sao hắn có thể để nàng bị vấy bẩn!
"Ngươi không cần lo lắng! Có bổn đế ở đây không không có con "heo" nào tới gần nàng được!"
Không biết từ khi Hàn Dạ Minh xuất hiện phía sau nàng. Mặc dù chỉ nhìn thấy nhau qua một tấm kính nhưng hình như nàng ngửi thấy mùi thuốc súng
"Hai người các ngươi...có xích mích gì sao?"
"Không có!"
Cả hai nam nhân cùng trả lời. Cửu U Huyền nghi hoặc, thật sự không có gì sao?
Nhân lúc nàng không chú ý, Hàn Dạ Minh bí mật hôn lên tóc nàng, sau đó đưa ánh mắt kiêu kích về phía Cửu U Hoàng
Đối với hành động của hắn nàng hoàn toàn không biết gì. Chỉ thấy vị ca ca của nàng gương mặt vô cùng hắc
"Tiểu Hoàng, ngươi sao vậy?"
"Không sao! Chỉ là rất muốn giết chết một tên không biết sống chết!"
Cửu U Hoàng tức giận gằn từng chữ, cả người vì tức giận mà trở lên run rẩy
"Vậy để ta giúp ngươi giết hắn!"
"Không cần! Ta sẽ đích thân giết hắn!"
Hàn Dạ Minh: Giết ta? Phải xem ngươi có bản lĩnh không đã? Đừng quên hôn ước giữa ta và nàng!
Cửu U Hoàng: Hôn ước thì sao? Nàng không đồng ý thì hôn ước không có hiệu lực!
Hàn Dạ Minh: Nàng sẽ đồng ý! Đó chỉ là chuyện sớm muội thôi!
Cửu U Huyền: Hai người này thật sự không có chuyện gì sao?