Mai nghe anh nói vậy, bao nhiêu uất ức lại ùa về, mũi cay xè, nước mắt không tự chủ được rơi xuống, hằng đêm sau khi nằm xuống, cô không thể nào ngủ được, rất muốn nói chuyện với anh, cô nhớ mấy ngày cả nhà bình yên sống cùng nhau, rất nhớ.
Cô không nghĩ anh sẽ phản bội cô, nhưng việc anh im lặng như vậy, cô rất khó chịu.
Lần phản bội trước khiến cô khó mở lòng với người khác, lúc nào cũng thấp thỏm lo sợ, một lần nữa lại bị cắm sừng, thì có thể mạnh mẽ mà sống như hiện tại hay không?
Cô khóc òa lên.
Vương Đình Quận thấy cô khóc thì nhất thời hoảng hốt, tay chân lóng ngóng xoay người cô lại, ôm cô vào lòng
“Anh xin lỗi, để em tủi thân rồi, sau này anh sẽ không như vậy nữa, được không?”
“Huhu huhu ...” Nghe anh nói vậy cô khóc càng to hơn, nước mắt
nước mũi dính tùm lum lên áo anh, bình thường người
nào chỉ cần đụng chạm đến đồ của anh là anh đã không thích rồi, nhưng nếu là cô, thì muốn gì cũng được!
Cô khóc một lúc mới dừng lại,Vương Đình Quân cầm hai vai đẩy cô ra, nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt còn dính trên má cô, sau đó hai tay nâng hai bên má cô lên, để cô nhìn anh:
“Anh hứa sau này anh sẽ quan tâm em nhiều hơn, không để em phải tủi thân nữa, tha lỗi cho anh được không?”
Mai nhẹ nhàng gật đầu, quả thực khi vùi mình trong vòng tay của anh, mọi uất ức như tan biến, hơi ấm từ người anh truyền qua cho cô, giúp cô có cảm giác an toàn hơn, tâm tình cũng tốt lên.
Anh đường đường là tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Hạ, công việc bận rộn như vậy, có trách anh sao được chứ?
“Sau này anh không được bỏ mặc em như vậy, đi đầu cũng phải gọi điện về cho em, nghe chưa?”
“Ừm, anh hứa”.
“Còn nữa, Ngân Chi kia không phải đơn giản như anh nghĩ đâu, tốt nhất anh nên tránh xa cô ta một chút, em càng ngày càng ghét cô ta hơn rồi đấy”
Vương Đình Quân nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc xõa ra trên trán cho cô sau đó đặt lên trán có một nụ hôn, nụ hôn trượt dài từ trán, mắt, mũi, sau đó tìm đến đôi môi mềm mại của cô, Mai cũng không né tránh, ngược lại còn vòng hai tay qua cổ đáp lại anh.
Hôn được một lúc, bàn tay của Vương Đình Quân bắt đầu không thành thật, trượt dài từ lưng xuống bờ mông căng tròn của cô, có lẽ đây là bản năng của tất cả đàn ông, không ai có thể cưỡng lại được, cảm xúc đạt đến cực đỉnh, hai người rơi xuống chiếc giường tống thống rộng lớn cách đó không xa.
Chiếc áo ngủ bằng lụa satin đỏ rực trên người Mai đang được một bàn tay từ từ cởi ra, cô vừa tắm xong nên không mặc nội y bên trong, hương thơm trên người làm người khác không thể nào cưỡng lại.
Chiếc áo nhanh chóng được cởi ra, bàn tay Vương Đinh Quân nhẹ nhàng dạo chơi trên cơ thể của cô, làn
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!