Mai tắm rửa xong đi ra phòng khách Vương Đình Quân vẫn chưa xong việc, có vẻ như con người này không bao giờ hết việc thì phải, cô đi rót một ly nước uống hết sạch sau đó ngồi xuống bên cạnh anh.
Vương Đình Quân hỏi: “Đi tiệc về muộn như vậy có mệt lắm không?”
“Ừm, đi giày cao gót cả buổi nên khá mỏi.” Mai nhẹ nhàng nói, giọng nói như thể đang làm nũng người yêu vậy, chính cô cũng cảm thấy ngạc nhiên với giọng nói này của mình.
Vương Đình Quân nghe giọng nói mềm mại như rót mật vào tai, anh đặt văn kiện đang đọc giở trên tay xuống, nâng đôi chân cô lên đặt trên đùi anh rồi xoa bóp.
Mai cảm thấy không quen lắm: “Thôi, anh làm việc tiếp đi.” Rồi định rút chân về. Nhưng lại bị Vương Đình Quân giữ chặt lại. “Yên nào.”
Vương Đình Quân chưa làm việc này bao giờ, nên động tác có hơi vụng về lúc đầu, sau đó một lúc cũng cảm thấy quen tay, động tác cũng vì thế mà mềm mại hơn.
Trước đây thỉnh thoảng thấy ba bóp chân cho mẹ, anh rất ngưỡng mộ, ba mẹ anh yêu thương nhau như vậy, có lúc anh cũng nghĩ có khi nào mình cũng tìm được một người yêu đương như những cặp đôi bình thường không. Nhưng công việc lúc nào cũng chất đầy, dần dần anh trở nên nghiện công việc, và cũng vì thế dần cảm
thấy vô cảm với tình yêu. Người như anh có lẽ chỉ có thể tìm một người phù hợp là được rồi, không hy vọng vào một tình yêu thực sự. Khi gặp lại người phụ nữ đã từng tình một đêm này, từng xem anh là một trai bao này, trải qua những ngày tháng ấm áp bình yên với các con đã làm anh trở nên tham lam hơn, muốn có nhiều thứ hơn, ai nói người thành đạt không thể có một hạnh phúc, một gia đình thật sự bình dị chứ?
“Anh đang nghĩ gì vậy?” Thấy anh ngồi yên lặng một lúc, Mai hỏi.
“Anh đang nghĩ ông trời không bỏ anh lại, bây giờ anh dường như có tất cả mọi thứ trong tay, có gia đình nhỏ, có gia đình lớn, có sự nghiệp, lại còn đẹp trai tốt tính như vậy nữa, em nói xem có phải là ông trời rất ưu ái anh không?”
Ec, có ai tự khen mình đẹp trai tốt tính không chứ? Người này mới ở chung với con nhỏ Thiên An mấy ngày đã bị lây tự luyến của nó rồi à?
Mà quên, đây có thể là do gen di truyền, chỉ là trước đây chưa có ai cùng tần số nên anh mới không nói, còn bây giờ ở cùng với những người thân thuộc anh sống đúng với bản chất của mình rồi?
“Ai là gia đình nhỏ của anh chứ?”
Còn chưa cầu hôn người ta chứ nói gì đến gia đình nhỏ ở đây, nhưng mà không vội, dù sao hai người cũng quen nhau chưa lâu, vẫn nên đợi một thời gian, tìm hiểu cho chắc chắn trước đã.
“Chỉ cần em đồng ý, bao giờ chúng ta cũng có thể trở thành một gia đình nhỏ”Vương Đình Quân nhìn thẳng vào trong đôi mắt to tròn đen láy của Mai nói nghiêm túc.
Được rồi, có cần nghiêm túc vậy không chứ?
“Chúng ta mới quen nhau bao lâu chứ? Anh chưa hiểu gì về em mà đã muốn làm gia đình nhỏ với em không sợ sau này hối hận sao?” Mai vừa cười vừa nói.
“Mai, lần đầu tiên gặp nhau sau khi anh về nước, anh đã xác định là em, chỉ có thể là em.”
Ai nói boss Quân không biết nói ngôn tình chứ?
Đến đây mà nghe này, muốn làm con tim mỏng manh dễ vỡ của cô tan chảy sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!