“Ồ, vậy thì thống nhất như thế đi, một tuần chúng ta sẽ hẹn hò hai lần, vì công việc của cả hai ta đều khá bận rộn, được không?”
“Không có cách giải quyết khác sao?” Khuôn mặt của Vân Hạ nhăn nhó hỏi.
“Có sao vậy? Làm bạn gái của tôi khiến cô xấu hổ như vậy à?” Vương Đình Trường không hiểu người phụ nữ trước mặt này biểu cảm như vậy là sao, cô không biết anh là người mà biết bao phụ nữ muốn lên giường cùng sao, thế mà cô lại tỏ vẻ ghét bỏ vậy.
Ngoại trừ người nhà ra, người ngoài chưa ai ghét bỏ anh như thế cả!
Vân Hạ khua khua hai tay nói:
“Không không, anh là người hoa gặp hoa nở, người gặp người thường, tôi làm sao mà xấu hổ chứ, chỉ là ...”
Chưa nói xong thì Vương Đình Trường đã ngắt lời:
“Vậy thì được rồi, cứ thống nhất như vậy đi, bây giờ để thư ký của tôi đưa em về.” Ặc, vừa rồi mới xưng tôi với cô đó, giờ đã đổi thành em rồi, tốc độ nhanh quá!
Nói xong anh cúi đầu xuống tập trung vào tập văn kiện trên tay, thư ký hiểu ý mở cửa làm động tác mới với Vân Hạ.
Vân Hạ khóc không thành tiếng:
Cái gì tự nhiên trên trời rơi xuống một người bạn trai nhanh gọn lẹ như vậy chứ!
Thấy anh đang cặm cụi với động văn kiện, cô đành phải bước ra ngoài theo chân thư ký. Cửa vừa đóng lại Vương Đình Trường nở một nụ cười sảng khoái, phụ nữ đanh đá một chút có lẽ cũng tốt, trước giờ toàn quen phụ nữ chân dài, nhẹ nhàng yểu điệu, giờ đối thử phong cách mới xem sao.
Nghĩ lại lần đầu gặp gỡ, cũng là ở trong một quán bar, hôm đó anh nhìn thấy một người phụ nữ uống đến say khướt đang nằm gục xuống dưới bàn, luôn miệng chửi một người nào đó là đồ khốn nạn, anh chỉ là người ngồi một bên chờ mấy đứa bạn tình cờ nghe được thôi.
Sau khi mấy đứa bạn đến, mọi người đến một chiếc bàn ngồi, bình thường anh có một phòng VIP ở đây, nhưng không khí ở ngoài này nhộn nhịp nên chủ yếu sẽ ngồi ngoài, chỉ lúc gặp gỡ đối tác, bàn công việc mới vào trong đó cho đỡ ồn ào thôi.
Lúc mọi người bắt đầu có men rượu trong người đột nhiên một thằng bạn của anh xảy ra mâu thuẫn với một đám người khác, hai bên có xô xát nhau, một lần không may anh đã bị xô vào trúng cô đang đi loạng choạng trên sàn, đẩy cô cũng té nằm bệt xuống sàn, hai tay của anh không biết vì sao vô duyên vô cớ lại đặt trên ngực cô, cô tuy say khướt nhưng chuyện này vẫn không có ý định bỏ qua.Và ngay lập tức anh được ăn một cái bạt tai, đồng thời nghe chửi là một tên biến thái.
Chỉ là một sự cố thôi mà, có cần phải xù lông lên vậy không?
Cũng may bây giờ thời thế đã khác rồi, đến toàn thân anh cũng ngắm rồi chứ đừng nói chỉ là ngực, đã thế người chủ động lại là cô!
Vốn dĩ hôm qua anh không định ăn sạch cô như vậy đầu, dù sao đây cũng là bạn thân của chị dâu, tương lai có thể vẫn còn gặp lại nhiều lần, nhưng mà hình ảnh cô say khướt, khuôn miệng líu lo không ngừng làm anh cảm thấy nóng ran cả người, cộng một chút rượu làm mọi thứ nó đi lệch quỹ đạo.
Đã thế sao không thuận nước đầy thuyền, tìm hiểu nghiêm túc một người xem sao, có khi lại thoát được FA và mẹ lại đỡ cằn nhằn với ăn rồi đòi đi xem mắt nữa, một công đối việc!
Cuối tuần đó, chung kết cuộc thi thiết kế thời trang do Thiên Sắc tổ chức diễn ra, thể lệ vẫn như cũ, một nhà thiết kế trình diễn ba sản phẩm thời trang theo chủ đề tự chọn.
Hậu trường được ngăn thành từng vách, mỗi nhà thiết kế được sở hữu một vách như vậy để chuẩn bị lễ phục, có thể nói sự chuẩn bị này rất tỉ mỉ.
Ba bộ thiết kế mới của Mai mang chủ đề “Tần tảo” lấy chất liệu từ lụa satin nhẹ nhàng thướt tha để tôn lên vẻ đẹp dịu dàng của người phụ nữ xưa, ở phần cổ áo, cô đã thay thế cổ đứng thành dạng cổ yếm, nhìn hiện đại và mềm mại cho nửa trên của người mẫu.
Lần này thí sinh tiếp tục bốc thăm để chọn ra thứ tự trình diễn.