“Không sao, không thích cô ta, nhưng mà dù sao cũng không ở với nhau quá lâu, với cà em cũng không phải là đức thánh mẫu để cho người khác bắt nạt, anh không phải lo gì đâu”.
Vương Đình Quân ôm cô vào lòng.
Từ ngày được ăn thịt, anh cảm thấy tinh thần mình như tốt lên, làm việc cũng hiệu quả hơn hẳn, đúng là được giải tỏa, năng lượng cũng sẽ được giải phóng.
Cô giống như một vầng sáng xóa đi mọi rào cản trong con người anh, anh rất tận hưởng quãng thời gian yên bình này, nhiều lúc anh cảm thấy không chân thực lắm, nhưng vẫn cứ thích đắm chìm vào đó,
Khi hai người đi xuống, Văn Thanh và Đình Minh ngồi vây quanh Thiên An, đang chăm chú nhìn cô nhóc vẽ tranh, còn Thanh Phong và Nguyên Vũ đang chơi trò chơi với Thiên Từ, nhìn ba người này chơi rất tập trung, thỉnh thoảng có vài tiếng chửi bậy vang lên.
Thật là những đứa trẻ chưa lớn!
“Thôi đi chuẩn bị nấu ăn nào!”Vương Đình Quân. nói.
“Mọi người đi nấu đi, tôi trong hai đứa nhỏ cho” Là Nguyên Vũ nói.
Bọn nhỏ cần phải có người trông sao? Thiên Từ bĩu môi nhìn anh ta một cái, sau đó tiếp tục chơi.
Nguyên Vũ cảm thấy hình như thằng nhóc này nó
đang khinh thường anh ta.
Mai và Vương Đình Quân không lắc đầu cười rồi cả hai cùng đi vào bếp.
Những năm trước, không làm mấy chuyện này, chỉ tìm một nhà hàng hoặc resort nào đó rồi tụ tập ăn uống vui chơi, nhưng năm nay Vương Đình Quân lại muốn làm tiệc nướng ngoài trời, nên mọi người phải chuẩn bị đồ trước.
Nguyên liệu đã cho người chuẩn bị trước, bây giờ chỉ có rửa sạch và nấu thêm mấy món nữa, còn món nướng thì vừa nướng vừa ăn luôn.
Vương Đình Quân bắt tay vào việc, Mai cũng giúp đỡ anh nhặt rau củ.
Ngân Chi đứng bên ngoài nhìn vào khung cảnh hai người phối hợp ăn ý như vậy, trong lòng cực kỳ khó chịu. Cô ta có nằm mơ cũng không thể ngờ Vương Đình Quân đứng ở trên đỉnh kim tự tháp vậy mà cũng có lúc vào bếp xắn áo nấu cơm, đây giống như là một chuyện gì đó như thể kỳ tích vậy. Cô có cái gì để cho anh có thể hy sinh như vậy chứ?
Ngân Chi nhìn Mai chăm chú, ánh mắt như thể muốn băm cô ra thành trăm ngàn mảnh.
Nguyên Vũ ngồi chơi game với Thiên Tử, còn ba người còn lại cũng ngừng chơi, đi vào bếp phụ một tay.
“Ôi trời, tôi đang được nhìn chuyện gì thế này?” Văn Thanh hét lên.
Từ lúc nào thì người bạn băng giá của anh ta lại có thể làm nội trợ vậy? Chuyện này không đùa được đầu nha, chọc mù con mắt tôi đi.
Có lẽ vì người phụ nữ bên cạnh,Vương Đình Quân thật sự nghiêm túc với mối tình này rồi, nếu không phải là tình cảm thật sự và nghiêm túc, người đàn ông sẽ không bao giờ chịu thay đổi vì một người phụ nữ như
vậy.
Anh ta nhìn sang Mai, cô vẫn đang chăm chú nhặt rau, xem ra người phụ nữ này phải có cái gì đó đặc biệt mới có thể làm ngọn núi băng này tan nhanh như vậy?
Nhìn khung cảnh hai người đứng trong gian bếp rất đẹp đôi!
Sau đó anh ta lại nhìn sang Ngân Chi đang đứng ở gần đó, trước đây lúc nhỏ mọi người cũng thường chơi cùng nhau, Ngân Chi và Vương Đình Quân nhà sát nhau nên thân hơn một chút, với cả cô ta nhỏ nhất trong nhóm nên được mọi người rất quan tâm, nhưng sau đó nhà cô ta lại chuyển sang Úc, cũng ít liên lạc hơn.
Hôm trước vừa mới liên lạc lại, anh ta nói sắp tụ tập, cô ta ngỏ ý muốn đi cùng, dù sao mọi người cũng quen biết hết nên anh ta không từ chối. Nhưng bây giờ nhìn cách cô ta đứng nhìn Vương Đình Quân như vậy, làm sao anh ta lại không nhìn ra ánh mắt đó có ý gì chứ, ngược lại Vương Đình Quân lại xem như không.
Chuyện này có chút rối rắm nha!
Vương Đình Quân không thèm nhìn anh ta, vẫn tiếp tục chuẩn bị đồ ăn.
“Này, cậu biết làm nội trợ từ lúc nào vậy?” Đình Minh hỏi.
Vương Đình Quân nói:
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!