Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vương Đình Quân đau lòng ghé sát tai cô, nhỏ nhẹ nói với cô: 

“Là anh, anh là Quân, chồng sắp cưới của em đây” 

“Là anh, anh là Quân, chồng sắp cưới của em đây” 

Như thể cô nghe thấy tiếng của anh, gương mặt đang căng thẳng từ từ giãn ra, nhưng không tỉnh lại. 

Vương Đình Quân ôm chặt cô, để cô ngồi trên đùi, cả người cô dựa trên người anh, bàn tay VỖ VỖ trên vai cô để cô yên lòng. 

Ở bên ngoài, rất nhanh cảnh sát đã tóm được bốn tên côn đồ, bọn chúng nhìn hồ báo cáo chồn nhưng đối Với những người được huấn luyện bài bản như cảnh sát thì bị hạ gục trong một nốt nhạc. Bọn chúng chỉ có thể dùng thân hình vạm vỡ, hình xăm ghê gớm của mình cùng Với một chút võ mèo để đi hù dọa dân lành thôi! 

Không đỡ nổi hai chiều của cảnh sát. Rất nhanh bọn chúng và Ly được còng tay kéo ra. 

Vương Đình Quân hạ cửa kính xe xuống, nói với Nguyên Vũ: 

“Mấy người này cứ tra khảo lấy lời khai trước, đợi Vợ tôi tỉnh lại rồi nói sau.” 

“Hôm nay cảm ơn mọi người, chúng ta về thôi.” 

Vương Đình Trường và thư ký Nam đi cùng xe với Vương Đình Quân, còn những người còn lại chia nhau ra lên xe khác. 

Vương Đình Quân nói với em trai: 

“Gọi bác sĩ đến căn hộ, thông báo cho Thiên Tử nói đã cứu được mẹ, để cho nó an lòng” 

“Em đã sắp xếp xong rồi.” 

“Em đã sắp xếp xong rồi.” 

Một đoàn xe lại tức tốc quay về thành phố, gần hai tiếng đồng hồ mới về đến căn hộ, cũng đã gần sáng. 

Bác sĩ đã chờ sẵn từ trước, đây là bác sĩ Bắc, là bác sĩ gia đình của ba mẹ anh, có thâm niên nghề nghiệp vài chục năm. Bác sĩ rất giỏi và nổi tiếng ở thành phố này, thái độ nghiêm túc và cái tâm với nghề là thương hiệu của bác sĩ. 

Sau khi đặt Mai xuống giường, bác sĩ Bắc bắt đầu bắt mạch, khám tổng quát cho cô một lượt, sau đó bác sĩ gọi Vương Đình Quân ra ngoài nói chuyện. 

“Cô ấy quá sợ hãi và bị kiệt sức, không bị vết thương nào nghiêm trọng, tôi đã tiêm cho cô ấy một liều an thần, bây giờ sẽ truyền một ít dinh dưỡng, ngày mai sẽ tỉnh lại thôi.” 

“Liệu có ảnh hưởng gì về sau không ạ?” Vương Đình Quần lo lắng hỏi. 

“Trong thời gian này mọi người cố gắng ở bên cạnh động viên cô ấy, trải qua chuyện như vậy làm thần kinh của cô ấy có thể bị ảnh hưởng, đặc biệt lúc ngủ có thể sẽ dễ bị giật mình, mọi người chú ý một chút, còn mọi chuyên đề cô ấy tỉnh lại mới biết được, ngày mai tôi sẽ qua khám lại cho cô ấy” . 

“Đêm hôm khuya khoắt đã làm phiền bác sĩ rồi.” “Không sao, đây là chức trách của tôi.” “Cảm ơn bác sĩ, tôi sẽ cho người đưa bác về” 

Vương Đình Quân gọi thư ký Nam đưa bác sĩ Bắc về sau đó vào phòng pha một chậu nước ấm, bắt đầu lau người cho cô. 

Đến lúc xong xuôi trời cũng đã sáng hẳn rồi. 

Cả đêm anh lo lắng tìm kiếm cô, đến lúc đưa cô về cũng không nghỉ ngơi một chút nào, anh ngồi bên cạnh giường canh ống chuyền cho cô. Đôi mắt hiện lên những Sợi tơ máu, nhưng anh hoàn toàn không biết mệt mỏi, anh tự trách bản thân mình không thể bên cạnh bảo vệ có những lúc cô gặp nguy hiểm. Lúc bị bắt, bị tra tấn có lẽ cô cũng đang hy vọng anh kịp thời đến cứu cô, nhưng anh vẫn đề cố chịu uất ức. 

Một người đứng trên đỉnh thành công như anh, có thể hô mưa gọi gió ở giới doanh nhân, vậy mà người con gái mình yêu cũng không thể bảo vệ được, thế làm sao được gọi là thành công chứ? 

Cuối cùng cũng chỉ là kẻ thất bại mà thôi. 

Anh cứ ngồi như vậy ngắm nhìn cô, gương mặt tái nhợt sưng lên, trên má còn in rõ năm ngón tay, anh thề sẽ phải để cho người hại cô nhận đủ gấp trăm nghìn lần sự tra tấn như cô hiện tại. Người phụ nữ này là của anh, anh cưng chiều như báu vật,

 

Nhấn Mở Bình Luận