Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiểu ma vương tìm chồng cho mẹ

Mai vừa ngấm men rượu, vừa cảm giác như có một dòng điện chạy qua khắp người, kích thích không thôi, cô thuận thế đặt hai tay lên cổ người đàn ông, như là bắt được tín hiệu, người đàn ông lần lượt cởi từng món đồ trên người cô xuống.

Hôm nay Mai mặc một chiếc váy sơ mi, ở giữa eo được thắt lại làm tôn lên chiếc eo mảnh khảnh của cô, người đàn ông chẳng mấy chốc đã đem cô trần như nhộng nằm dưới thân.

Da thịt của cô trắng ngần, mịn màng làm cho người ta không kìm chế được. Lần đầu tiên trong đời người đàn ông cảm thấy sức kiềm chế của mình lại tệ hại như vậy, nhưng chỉ thoáng qua một chút, anh ta lại tập trung vào chuyện chính.

Không lâu sau, một tiếng hét vang lên.

“Á...đau..”

Đang mê man bỗng nhiên ý thức được có gì đó đâm vào hạ bộ của mình, làm Mai hét lên thành tiếng. 

“Ngoan...tôi sẽ nhẹ nhàng hơn...”

Một giọng nói trầm ổn, nam tính vang lên như tiếng đàn cello, và hơi thở nam tính của người đàn ông phủ lên làm người phụ nữ có một cảm giác dễ chịu hơn.

Sau đó động tác của người đàn ông cũng dịu dàng hơn, như có từng đợt sóng triều kích thích làm cô càng trầm luân hơn, mê man hơn, lâu lâu lại nghe tiếng rên rỉ của người phụ nữ, hoặc tiếng thở dốc của người đàn ông.

Hai người triền miên ân ái đến gần sáng, người đàn ông nhìn thấy người phụ nữ đã lụi xơ ngất xỉu đi lúc nào không hay, anh ta mới buông tha cho cô.

Để mặc kệ người phụ nữ nằm trên giường, anh ta bước vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ rồi quấn một chiếc khăn tắm ngang hông, sau đó đắp chăn, cả hai người tiến vào mộng đẹp.

Thẳng đến trưa ngày hôm sau, Mai tỉnh dậy, thấy mình trần như nhộng, nằm trên chiếc giường rộng lớn, bên cạnh là một người đàn ông đang quay lưng về phía cô, tiếng hít thở đều đều cho thấy anh ta vẫn đang ngủ, vừa cử động một cái thì toàn thân đau nhức, cô hít hà một tiếng, lại nằm ngay ngắn tại chỗ ngắm nhìn.

Đây là một căn phòng rộng lớn, không là một phòng khách sạn sang trọng. Toàn bộ nội thất được nhập khẩu từ Ý, được bài trí hiện đại, màu sắc trang nhã, có thể thấy người nào muốn ở đây thì phải bỏ ra một số tiền không hề nhỏ.

Tuy nhiên bây giờ tâm trạng cô đang rối bời, không thể chậm trễ, cô cắn răng chịu đau ngồi dậy, nhặt quần áo vương vãi trên sàn nhà rồi mặc vào, sau đó chỉnh đốn lại một chút rồi chuồn đi.

“Cốc cốc cốc.”

“Tổng giám đốc, chiều nay anh có một cuộc họp qua video.”

Thư ký Nam gõ cửa một lúc cũng không thấy trong phòng có động tĩnh gì, bình thường tổng giám đốc không mở cửa, nhưng vẫn bảo anh ta đi vào, sao hôm nay không có tiếng động nào vậy.

Chẳng lẽ tổng giám đốc ngủ chưa dậy?

Anh ta vừa đặt ra nghi vấn liền phủ định luôn, trước giờ tổng giám đốc là người cuồng công việc, không thể nào có chuyện giờ này chưa dậy được, có lẽ tổng giám đốc đang tắm.

Anh ta chần chừ một lúc rồi mở cửa phòng ra đi vào, tìm trong phòng làm việc không thấy ai, phòng khách không thấy, chẳng lẽ hôm nay tổng giám đốc đưa việc vào phòng ngủ làm sao?

Nhưng anh ta không dám tự tiện vào phòng ngủ của tổng giám đốc đâu nha.

“Cốc cốc cốc.”

“Tổng giám đốc, anh có ở trong đó không?”

“Ừm.”

Ủa, sao nghe cái giọng như đang ngái ngủ vậy?

Hôm nay có bão tố gì mà tổng giám đốc xưa nay cuồng công việc bây giờ đang ngái ngủ?

Hay là tổng giám đốc bị bệnh rồi?

Đầu óc thư ký Nam xoay một vòng, lấy điện thoại ra, bấm một dãy số.

“Alo...”

“Phó tổng giám đốc, anh đang ở đâu vậy?”

“Hoàng Gia.”

“Anh lên phòng tổng giám đốc một chút, hình như anh ấy không ổn rồi.”

“Có chuyện gì?”

“Giờ này anh ấy vẫn chưa dậy, tôi sợ anh ấy bị bệnh, nhưng không dám tự tiện vào phòng ngủ của anh ấy.”

“Được.”

Chưa đến năm phút, Vương Đình Trường đã đến nơi. Anh ta đẩy cửa phòng ngủ đi vào, vừa vào thì chợt khựng người lại khi thấy khung cảnh bên trong.

Ngay lập tức anh ta đóng sầm cửa lại, không để cho thư ký Nam thấy.

Mặc dù thư ký Nam là người đã làm việc chung với hai anh em mấy năm nay, nhưng chuyện hỗn độn trong phòng này thì càng ít người biết càng tốt. Không ngờ cây vạn tuế ngàn năm không đụng nữ sắc này cũng có ngày nở hoa rồi, Vương Đình Trường mừng đến rơi nước mắt. 

Mừng thì mừng chứ cũng nhức mắt.

Chắc chắn tối qua khốc liệt lắm nè.

“Anh, anh ơi, dậy đi, lát nữa còn có cuộc họp.”

Nghe tiếng Vương Đình Trường gọi, Vương Đình Quân mới mở mắt ra, nhìn nhìn một lúc rồi mở miệng:

“Em ra ngoài trước đi, anh dậy liền.”

“Vâng.”

Vương Đình Trường cũng không nán lại thêm, anh cất bước đi ra ngoài, chuyện động trời này nhất đinh là phải ăn mừng.

Trong phòng ngủ, Vương Đình Quân liếc nhìn đồng hồ, đã gần mười hai giờ trưa rồi, anh không ngờ chính mình có thể ngủ đến giờ này, nhân viên công ty mà biết chắc họ sẽ xỉu mất. Trước giờ anh luôn luôn là người cuồng công việc, lúc nào cũng đi làm sớm, tan làm muộn, cấp dưới một mực nể phục, thế mà bây giờ lại có thể ngủ đến trưa.

Anh nhanh chóng bật dậy khỏi giường đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ rồi đi ra nhặt mấy thứ đồ còn vương vãi trên sàn nhà cho vào sọt rác, bình thường sẽ có phục vụ dọn dẹp nhưng nhìn căn phòng lộn xộn như vậy một người sống sạch sẽ như anh không thích nghi được.

Đang định lấy điện thoại trên kệ đầu giường rồi đi ra ngoài, anh nhìn thấy một mảnh giấy và một xấp tiền được kê dưới điện thoại, một bên đặt một lắc tay bạch kim được thiết kế tinh xảo. Trên mảnh giấy là một dòng chữ: "Cảm ơn anh đã phục vụ tôi tối qua, tôi đánh giá anh 5 sao, tôi chỉ có nhiêu đây tiền mặt nên anh cầm tạm chiếc lắc tay này nhé, bán nó đi cũng được kha khá đó. Bye!"

Người phụ nữ chết tiệt, dám xem anh là trai bao.

Vương Đình Quân cầm lắc tay bỏ vào túi rồi nhanh chóng đi ra ngoài.

Thư ký Nam và Vương Đình Trường đang ngồi ở sô pha xem tài liệu, thấy anh đi ra thì ngước mặt lên cung kính chào.

"Tổng giám đốc."

"Anh."

"Được rồi, đi thôi."

Mai sau khi rời khỏi khách sạn thì về thẳng biệt thự của bố mẹ ở Phú Mỹ Hưng.

Hôm nay mới đúng là ngày sinh nhật của cô, hôm qua chỉ là trên giấy tờ thôi, bình thường cô sẽ dành cả ngày hôm qua cho bạn bè còn ngày sinh nhật chính thức cô sẽ quay về thôi nến với gia đình.

Hôm nay là thứ sáu, nhưng cô đã xin nghỉ ở nhà một hôm, cô mới ra trường, lại làm thiết kế thời trang, tìm việc cũng không phải là khó, nhưng những bản thảo cô vẽ ra đi phỏng vấn đều được đánh giá cao nên vừa ra trường cô đã không bị thất nghiệp rồi.

Mặc dù gia đình không thiếu chút tiền nhưng Mai vẫn muốn lăn xả như bao người, muốn tự bước đi bằng đôi chân của mình và muốn tự tìm ra những đồng tiền bằng năng lực của chính mình.

Tập đoàn đã có anh trai lo toan, cô lại là em út trong nhà nên được cưng chiều hết mực. Bố mẹ cô không hề muốn cô quá lao lực, chút tiền đó trong nhà không thiếu nhưng vì tôn trọng mong muốn của con gái, bố mẹ cô cũng không hề ý kiến hay thái độ gì, ngược lại rất ủng hộ cô.

Cả buổi chiều ở nhà Mai cứ ngồi ngây ngốc, không nói một câu nào, bà Tâm cảm giác cô đang có chuyện gì đó, nhưng không muốn can thiệp quá sâu vào chuyện của con, dù sao con gái cũng lớn rồi, con phải có trách nhiệm với chính mình, bà tuy xót con nhưng không thể bao bọc con mãi được.

"Mai ơi, mẹ con mình làm bánh kem đi!"

"Vâng."

Hai mẹ con loay hoay gần hai tiếng đồng hồ cuối cùng cũng xong chiếc bánh kem, đúng lúc này trời cũng nhá nhem tối, bố và anh trai cũng đã tan làm trở về. Hôm nay là sinh nhật của con gái, nên ông và con trai tranh thủ giải quyết công việc sớm để về nhà với cô, sợ cô tủi thân.

“Hai mẹ con đang làm gì vậy?”

Ông Sơn cởi vest ra, người giúp việc nhận lấy áo và túi của ông mang đi cất, ông đi vào gian bếp thấy hình bóng hai mẹ con đang ở trong đó liền hỏi:

“Ba.”

“Hai ba con về rồi à?”

Hai người phụ nữ đồng thời lên tiếng.

Bữa tối ấm cúng bên gia đình là một bữa sinh nhật ý nghĩa và vui vẻ nhất, người yêu thì có hay không cũng được, nhưng gia đình thì nhất định là phải có, nhìn thấy ba mẹ mạnh khỏe, anh trai yêu thương, gia đình yên ấm, sự phản bội của người yêu và bạn thân cũng chẳng còn là điều phải bận tâm.

Một tháng sau ngày sinh nhật, Mai vẫn đi làm bình thường, chuyện tình cảm tuy cũng ảnh hưởng đến tâm trạng của cô nhưng khi cô đã ngồi vào bàn làm việc thì mọi thứ ngoài lề đều là cát bụi. Mỗi ngày cô đi làm sớm, tan làm muộn, giường như chỉ có công việc mới làm cô bớt đau buồn.

“Ọe...”

Đang ăn trưa tại căn tin công ty, bỗng nhiên có một luồng khí tanh nồng vây quanh chóp mũi, làm Mai không tự chủ được mà ọe ra tiếng.

“Cậu sao vậy? Không khỏe ở chỗ nào?” Vân Hạ thấy thế thì lo lắng hỏi thăm. Trước đây, Mai, Ly và Vân Hạ là bạn thân với nhau, cũng học chung khoa thiết kế, bọn họ chơi chung với nhau từ lúc bước vào năm nhất. Sau này ra trường, Mai và Vân Hạ cùng vào làm một công ty, còn Ly làm một công ty khác vì không qua được phỏng vấn. Thiết kế của Mai và Vân Hạ hoàn toàn khác nhau, một người theo hướng sexy một người theo hướng cool ngầu cá tính, nhưng làm việc chung lại rất hiệu quả, dù là nhân viên mới, nhưng vì phong cách thiết kế độc đáo nên cũng được mọi người hướng dẫn nhiệt tình.

Sau bữa tiệc sinh nhật, Mai đã kể hết mọi chuyện về Ly và Hoàng cho Vân Hạ nghe tất nhiên cô cũng kể luôn chuyện phát sinh tình một đêm kia, cô ấy làm ầm lên một trận, tìm Ly và Hoàng chửi thẳng mặt không còn chừa một chút tình cảm nào. Rồi cắt đứt tình bạn giữa ba người, tuyên bố một câu xanh rờn với Ly:

“Chỉ có Mai là bạn thân của tôi, còn cậu chỉ là lúc tôi mờ mắt vơ đại thôi, giờ tôi sáng mắt rồi. Từ nay đừng để tôi gặp cậu.” Sau đó kéo tay Mai rời đi.

“Không hiểu sao tớ thấy dạ dày khó chịu quá.” Mai vẻ mặt nhăn nhó nói nhỏ.

“Ai bảo cậu cuồng công việc quá làm gì, không chịu ăn uống đúng giờ thì dạ dày có vấn đề là đúng rồi, chiều nay cậu xin nghỉ đi khám đi.”

“Cậu còn nói nhiều hơn mẹ tớ nữa.”

“Thế mà cậu có nghe bao giờ đâu.”

“Được rồi, chiều nay tớ sẽ xin nghỉ đi khám, cậu vừa lòng chưa?”

“Thế còn được.”

Hai người từ căn tin trở về, Vân Hạ xách áo khoác và túi cho Mai, đuổi cô ra khỏi công ty rồi quay lại xin phép giúp cô.

Bệnh viện T.

“Bác sĩ, tôi có sao không ạ?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận