Căn biệt thự bỗng nhiên nhộn nhịp, đèn điện được
bật sáng từ trong nhà ra đến tận ngoài cổng, chiếc xe ô tô bảy chỗ nhanh chóng lao vun vút trên đường hướng đến bệnh viện phụ sản X hàng đầu trong nước.
Ngay khi đến bệnh viện, bác sĩ và xe đẩy đã được bố trí sẵn ngoài sảnh,Vân Hạ ngay lập tức được đẩy vào phòng, nước ối đã vỡ, bác sĩ khám qua để xem tình hình sau đó quyết định sinh thường. Lúc đầu cả gia đình đã bàn bạc sẽ sinh mổ nhưng bác sĩ thấy mọi thứ đều thuận lợi, cơ địa tốt nên đã hỏi ý kiến người nhà, quả thật Vân Hạ cũng muốn sinh thường, cô không muốn làm dụng dao kéo nhiều quá, sinh tự nhiên vẫn là tốt nhất.
Vương Đình Trường được đi theo Vân Hạ vào phòng sinh, thấy cô đau đớn, mồ hôi hột toát anh run rẩy lau cho cô.
Đây là cảm giác chưa bao giờ có, nhìn thấy Vân Hạ đau đớn nằm kêu la trên bàn đẻ, trong lòng anh có chút SỢ, cũng có chút hồi hộp, nhiều hơn vẫn là đau lòng. Sự hi sinh của phụ nữ đúng là không có gì có thể so sánh. được, từ một cô gái vóc dáng ưa nhìn, ăn mặc thời thượng, vì sinh cho anh một đứa con mà bây giờ phải chịu khổ sở như vậy, suốt ngày chỉ mặc váy bầu, phải ăn những thức ăn nhiều dinh dưỡng để cho con đầy đủ chất dù bản thân có muốn hay không, bây giờ lại đối mặt với sinh tử. Người ta nói mỗi lần sinh nở là mỗi lần người phụ nữ dạo một vòng ở quỷ môn quan mà, mọi điều có thể xảy ra bất cứ khi nào, anh quyết tâm từ nay sẽ yêu thương có nhiều hơn, để bù đắp lại những cực khổ, đau đớn và hy sinh thầm lặng đó.
Cánh tay đang lau mồ hôi cho Vân Hạ bỗng nhiên bị cô cầm lấy, cô bóp rất chặt, móng tay của Vân Hạ bấm. chặt vào trong thịt của Vương Đình Trường, miệng không ngừng hét lên: A ...á....đau quá...”
Vương Đình Trường ban đầu cảm thấy rất đau nhưng sau đó lại nghĩ, so với cái đau của cô thì chỉ như vết xước ngoài da, thế là anh cứ đứng yên cho cô muốn. làm gì thì làm.
Vị bác sĩ đứng bên dưới bắt đầu hô:“L............. lấy sức ....rặn nào ...”
"A......" “Cố lên ....đứa bé sắp ra rồi ....cố lên ...”
Tiếng hét, tiếng thở hổn hển, tiếng cổ vũ của bác sĩ hòa quyện vào nhau như một bản nhạc rock, mới nghe cảm giác rất chói tai, nhưng dần dần lại cảm thấy sôi động.Vương Định Trường ngồi sát cạnh cô, cổ vũ:
“Cố lên....hai mẹ con cố lên ....”
Một lúc sau, “Oe, oe ...” một tiếng khóc của trẻ con vang lên trong căn phòng, tiếng hét của Vân Hạ cũng ngừng lại, cô mệt nhoài, kiệt sức nằm giữa bàn đẻ, đôi mắt vẫn mở ra nhìn xuống dưới, một sinh linh nhỏ bé ra đời, là kết tinh của sự bốc đồng những ngày đầu, sự quan tâm và chăm sóc của những ngày tháng sau này, và còn cả tình yêu của hai người dần dần chớm nở....
Tiếng khóc làm Vương Đình Trường cảm thấy động lòng, chưa có tiếng khóc nào làm anh cảm thấy dễ chịu như vậy.
“Mười một giờ mười phút, bé trai, ba kilogram tròn, ba mẹ chào em bé đi nào” Bác sĩ nữ bế đứa bé còn lấm lem, mặt mày nhăn nhó, đỏ hỏn trên tay đi vòng lên phía trên cho Vân Hạ xem.
Vương Đình Trường không vội vàng mà nhẹ nhàng đặt lên trán Vân Hạ một nụ hôn:“Cảm ơn em.”
Rồi mới từ từ đứng dậy nhìn đứa nhỏ.
“Chào con trai, chào mừng con đã đến với gia đình chúng ta, mong con một đời bình an.”
Sau đó đứa bé nhanh chóng được y tá bế đi lau người và mặc quần áo,Vương Đình Trường bị mời ra khỏi phòng sinh và Vân Hạ cũng được vệ sinh sạch sẽ trước khi chuyển về phòng VIP. .
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!