Anh ta biết đọc tâm thuật sao? Cô nghĩ gì mà anh ta cũng đoán được? Thật là ghê gớm.
Nhưng ngoài mặt vẫn phải nở một nụ cười, ai bảo mình đang đi nhờ người ta chứ?
“Ai dám chửi anh chứ? Được rồi, tôi đồng ý! Anh đúng là thương nhân nha!”
“Tất nhiên!” Đạt được mục đích rồi, anh trả lời sảng khoái.
Sau đó gọi phục vụ tính tiền.
Hai người một trước một sau rời khỏi nhà hàng và đi thang máy xuống tầng trệt, trước khi về Vương Đình Quân vẫy tay chào tạm biệt và không quên dặn:
“Lần sau nhớ mang theo tiền!”. Sau đó quay người lại, đi ra hướng cửa ra, lên xe đi
vệ.
Mai bực bội đi về phía cửa hàng, vừa đi vừa lấy tay gõ vào đầu mấy cái để cho bản thân một bài học.
Sau này nhất định không được mắc thêm sai lầm nữa.
Vương Đình Quận sau khi lên xe thì dặn thư ký Nam lái đến công ty rồi nhắm mắt dưỡng thần, nhưng trong đầu anh bây giờ hình bóng của Mai cứ lởn vởn trong đầu, không thể nghỉ ngơi một chút nào.
Anh nhớ đến ngày đó, một đêm kiều diễm, gần gũi đó, cả hai như hòa vào nhau, có lẽ vì Mai đã có chút men trong người nên cô trở nên rất nhiệt tình và phóng túng, làm anh không thể quên được.
Thân thể của cô hiện lên rõ ràng trong đầu anh. Trắng nõn và mịn màng như da em bé!
Anh phóng túng cả một đêm, đến gần sáng mới thiếp đi. Ăn chay cả bao nhiêu năm, đột nhiên giây phút đó anh
cảm thấy ăn mặn cũng không tồi, tuy nhiên, không phải ai cũng có thể ăn bậy ăn bạ, anh không phải là động vật chỉ sống bằng nửa thân dưới như người ta vẫn nói, hoặc có lẽ, chưa có ai có thể khiến anh có dục Vọng cao đến mức đấy!
Cô là người đầu tiên!
Ngay từ khi gặp nhau ở thang máy, nhìn thấy ánh mắt trong veo như nước, lại có chút bi thương nơi đáy mắt đó, anh lại bị mất kiểm soát!
Không thể không nói, mấy năm qua không gặp lại thì thôi, nhưng bây giờ gặp lại anh cảm thấy khó mà kiềm chế được, một nơi nào đó trên cơ thể như đang muốn trỗi dậy. Anh không ngờ bản thân mình lại có ấn tượng sâu sắc với một người phụ nữ mới gặp một lần trong đời như vậy.
Những năm qua, luôn đứng trên đỉnh cao của danh vọng, anh gặp qua vô số người phụ nữ, dạng nào cũng có, từ ngây thơ thanh thuần đến dịu dàng lịch thiệp, hay cả quyến rũ mê người, anh không hề có cảm xúc gì.
Vậy mà gặp lại cô, lại khiến anh chao đảo như vậy!
Chẳng lẽ đây mới là cảm xúc của một người đàn ông nên có mà người ta thường nói sao
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!